.
Những chú mèo này chẳng biết sống ở đâu
Cứ đến mỗi buổi trưa lại lò dò tìm tới
Nghe chúng kêu: Meo meo. Ôi chao, sao mà tội
Chẳng cam lòng, đành nhận phận ô sin.
Cắm cúi chúng ăn, thi thoảng lại ngước nhìn
Ánh mắt nửa mừng vui, nửa như chừng lo sợ
Bởi chẳng quen cho ăn, nên ít nhiều bỡ ngỡ
Cơm trộn chút cá phèn, cứ sợ chúng mắc xương.
Những chú mèo hoang trong cái cõi vô thường
Như cảm nhận được chút tình thân ái
Chúng ăn xong, còn quay đầu nhìn lại
Nhoẻn miệng cười, ngoe nguẩy cái đuôi xinh
Rồi dắt díu bỏ đi để lại mỗi mình mình
Cùng với những mênh mông một nỗi niềm khó tả.
Ngày lại ngày với bao điều mệt lả.
Cứ dài mãi không ngừng tựa thể vết dầu loang.
Nếu mai này lỡ hóa kiếp mèo hoang.
Chắc cần lắm, một chén cơm trộn cá....
Dương Phù Sa - K19
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét