Thứ Sáu, 23 tháng 9, 2022

KHUÔN CHIỀU

 .

Em ...
đã về
thăm lại một lối xưa
Nơi kí ức ngủ trưa vừa thức dậy
Trong bóng nắng Thu ươm mình lộng lẫy
Gió bâng khuâng nhẹ đẩy tiếng dương cầm ...

Thu rải vào trong miền nhớ thanh âm
Nhận cho rõ kẻo thương lầm người lạ
Hoàng hôn đến bao chiều rơi trong lá
Mà nghe như lạnh dạ ướp sương dày

Em...
đã về
Còn lại những gì đây
Anh vò võ tháng ngày trông đợi ngóng
Môi đã khô tiếng đơ khàn tắt giọng
Võng ru mòn hình bóng buổi đầu tay

Gió bảo cây thôi dừng lắc lư ngày
Để sóng mắt đong đầy mây về núi
Nhìn khắc khoải mối tình xưa trần bụi
Phủ heo may lành lạnh chuỗi thu buồn...

Em...
đã về
dìu phận lỡ...vào khuôn

Nguyễn Công - K20A

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét