Thứ Năm, 30 tháng 4, 2020

KẺ CHIẾN THẮNG THỰC SỰ


Tháng tư năm 1865, ngày 9, tướng Lee của quân đội Miền Nam Hoa Kỳ ký vào văn bản đầu hàng trước quân đội Miền Bắc. Ngày 12, lễ tiếp nhận đầu hàng được tổ chức. Trong buổi lễ hôm đó, tướng Lee, vị tướng của phe bại trận được quân đội Miền Bắc thắng trận, chào đón như một người hùng. Cuộc chiến Nam Bắc của Hoa kỳ kéo dài đúng 4 năm giữa phe Miền Bắc với chủ trương giải phóng nô lệ và phe Miền Nam chủ trương duy trì chế độ nô lệ. Cuộc chiến Nam Bắc đã cướp đi của nước Mỹ 620 nghìn sinh mạng và hàng triệu người thương tật! Nhưng đó là cuộc chiến "có hậu". Đội quân bại trận được cấp khẩu phần ăn, được trở về nguyên quán với kể cả ngựa chiến của mình, và trên hết là được tôn trọng một cách chân thành! Đúng sai thuộc về nhiệm vụ phán xét của lịch sử, nhưng nhiệm vụ hòa giải hòa hợp dân tộc đã được một dân tộc chưa đầy một trăm năm lịch sử này (vào lúc đó), làm rất tốt.
Tháng tư năm 1975, 110 năm sau, ngày 30, kết thúc cuộc chiến Việt Nam, một cuộc nội chiến mang đầy những dấu ấn quốc tế. Niềm vui xen lẫn nỗi buồn, nụ cười hòa cùng nước mắt! Cho đến hôm nay có quá nhiều tên gọi cho ngày lịch sử đặc biệt này, kể cả những tên gọi khá kỳ lạ: "ngày bị đồng minh phản bội". Nhưng có lẽ, "Ngày kết thúc chiến tranh" và "Ngày thống nhất đất nước" là những tên gọi được nhiều người chấp nhận nhất. Chiến tranh kết thúc, ai cũng thấy, ai cũng biết. Nhưng những cuộc chiến âm thầm, cuộc chiến trong lòng người hình như vẫn còn âm ỉ! Đất nước đã thống nhất về một mối, nhưng dân tộc Việt vẫn chưa thực sự hòa giải, chứ đừng nói đến hòa hợp!
Chợt nhớ câu chuyện của một vị sĩ quan QĐNDVN, khi tiếp nhận bàn giao của đại tướng Dương Văn Minh ngày 30 tháng 4 đã nói : "Các ông không thể chuyển giao cái không còn ở trong tay". Thoạt nghe thì đúng là không còn cái gì để chuyển giao, nhưng suy nghĩ sâu hơn một chút, sẽ thấy ông Minh có một thứ rất quan trọng để chuyển giao, đó chính là tấm lòng và suy nghĩ không muốn máu của quân đội hai phía và của nhân dân đổ thêm một giọt nào nữa! Phải chi vị sĩ quan nọ nói với ông Minh: "Cảm ơn các ông, dân tộc Việt Nam cảm ơn các ông!" thì hay biết mấy!
Đúng sai thuộc về nhiệm vụ phán xét của lịch sử! Hòa giải hòa hợp dân tộc là nhiệm vụ của chúng ta, những đứa con Việt trên cả ba miền và trên khắp thế giới. Hãy lịch sự với nhau thêm chút nữa! Hãy yêu thương nhau thêm chút nữa! Hãy chung lưng đấu cật với nhau thêm chút nữa, nhất là khi đất nước đứng trước hiểm họa ngoại xâm!
Một ông tướng Đài Loan, trong một phát biểu hồi năm ngoái, khi nổ ra xung đột giữa Trung Quốc và Phi Luật Tân, đã tuyên bố thẳng thừng, Đài Loan sẵn sàng đứng về phía Trung Quốc nếu xảy ra xung đột, mặc dầu Đài Loan là đồng minh của Mỹ và Phi. Ghê chưa! Sự đồng cảm dân tộc lớn hơn cả ý thức hệ!
Khi tướng Grant và đội quân Miền Bắc kính cẩn bồng súng chào trước tướng Lee và đội quân Miền Nam, họ trở thành kẻ chiến thắng thực sự!

Đông Giang, 30 tháng 4 năm 2013
Vũ Đông Thám -K7


Thứ Hai, 27 tháng 4, 2020

HOÀNG HÔN


Người đi bỏ mặc vầng dương rụng
Thơ thẩn dòng sông mãi lững lờ
Một góc trời chiều dần lặn xuống
Hoàng hôn bảng lảng chạnh niềm mơ
Tìm về ký ức trong mong nhớ
Bóng dáng xa xưa mộng tưởng chờ
Gió thoảng ru hồn người viễn xứ
Màn đêm phủ bóng giục hồn thơ

Trần Ngọc Anh - K10


Chủ Nhật, 26 tháng 4, 2020

MỘT THỜI ĐỂ NHỚ


Ai cũng có một thời để nhớ
Và một đời không thể nào quên
Những ký ức hằn sâu trong tâm trí
Khó phai nhòa dù năm tháng qua đi

Khi dòng suối pha hòa vào biển lớn
Ngày về nguồn chỉ là những cơn mơ
Nhịp sống cứ theo dòng đời trôi mãi
Đã qua đi không trở lại bao giờ

Tuổi thơ ta ngày nào vui biết mấy
Chơi thả diều đùa cợt dưới đồng xanh
Những mưa nắng đâu làm ta e ngại
Giờ vợi tan như sương khói qua mành

Ngày vào yêu đôi tim lên tiếng hát
Trên đường đời mình tay ấm trong tay
Thời gian phủ tuổi xuân màu rêu nhạt
Mái tóc xanh kia cũng đã thay màu ...

Nguyễn Tấn Lực - K6

Thứ Bảy, 25 tháng 4, 2020

CẦN THIẾT HỎI


(Ăn thịt cầy là một giả định - để nói về một chuyện khác - có vẻ trái ngược giữa đời thường.
Mong mọi người thông cảm. Trân trọng)



"Khi buổi chiều về có chút lâng lâng
Khói bếp nướng thơm lừng mùi đặc sản
Nâng ly rượu ngang tầm mời uống cạn
Quán thịt cầy phút chốc hóa 5 sao"

Ta đã từng rau muống chấm tương chao
Mùng một thắp hương ngày rằm lễ Phật
Vẫn còn thấy rẩy đầy trên mặt đất
Đám cô hồn các đảng sống nhởn nhơ

Ta đã từng thánh thiện hóa câu thơ
Ước hoa cỏ lót bàn chân ngà ngọc
Khi thực tế dẫm lên đời tàn khốc
Chay tịnh ăn kiêng vẫn hộc máu mồm

Kẻ sĩ cuối cùng còn chút danh thơm
Không ai hỏi có thường ăn thịt chó
Chỉ tiếc lòng người giả - chân chưa tỏ
Lỗ trí Thâm phá giới vẫn anh hùng!

Con mắt nhìn đời giữa cuộc lao lung
Phải thấy cái tâm của người hành thiện
Cần thiết hỏi những ai luôn định kiến
Món giả cầy có phải miếng mồi ngon !?

Nguyễn Hữu Thụy - K3
SG mùa chay 

Thứ Sáu, 24 tháng 4, 2020

HOA CHUÔNG


Ừ, thì rằng nó là hoa
Mải mê ngắm nghía thấy là cái chuông
Hoa chuông treo với lưng chừng
Không ai gõ, chỉ ánh hồng ngân lên.

Hậu thiên từ ấy thành tên
Bày phô sắc tướng thành duyên hữu tình
Nắng tự nhiên, gió tự nhiên
Hoa hay chuông cũng tự nguyên sinh mà

Trách mình con mắt nhập nhoà
Cưỡng cầu đối đãi hoa là cái chuông
Ừ thì, chuông cứ bon bon
Ừ thì, hoa cứ nở giòn nắng mai

Biết rằng tâm cảnh mảy may
Bài thi đáp án mới hay nội cầu
Câu thơ gieo giữa ồn ào
Chỉ hoa chuông vẫn hồi nào làm thinh.

Nguyễn Đại Bường - K10



Thứ Năm, 23 tháng 4, 2020

BIỂN ĐÔNG


Ai người mài kiếm dưới trăng
Để lưu huyết hận lên trang sử buồn
Âm vang tiếng thét kinh hồn
Cửu Long sắp cạn - biển đông chìm tàu

Anh em hạ cú đòn đau
Tình thâm như thể nghé trâu chung đàn
Thất kinh hồn vía ngư dân
Máu đào một giọt...lạnh tan ngậm ngùi

Biển đông xanh tím chân trời
Giam vành đai trắng mồ côi trên bờ
Ngẩng cao đầu trước bàn thờ
Toàn dân ơi hỡi cơ đồ lâm nguy .

Sg những ngày nắng nóng
Nguyễn Hữu Thụy - K3


Thứ Tư, 22 tháng 4, 2020

CHIỀU HOÀNG HÔN


Hanh hao từ cõi nhớ
Gầy guộc tháng năm dài
Một thuở tình đắm say
Buồn chất ngất tháng ngày

Chiều hoang tím lệ cay
Tan giấc mộng đêm say
Hoang vu tình một thuở
Chiều vàng chiếc lá bay

Giọt buồn rơi chiều nay
Theo mắt lệ bao ngày
Chơi vơi chìm nỗi nhớ
Mùa vàng lá bay bay

Thật xa, xa có hay
Chiều nhìn áng mây bay
Nhớ lời xưa hẹn ước
Năm nào người có hay.

Lý Hoàng - K8

Thứ Ba, 21 tháng 4, 2020

TÔI VẪN NHỚ ĐÔNG GIANG


Tôi trở về Đông Giang yêu dấu của tôi
Mấy mươi năm xa cách nhau rồi
Vẫn ngập tràn với bao nhung nhớ
Vẫn ngọt ngào kỷ niệm trong tôi

Tôi trở về thăm mái trường yêu
Hàng cây xanh tha thướt trong chiều
Như dáng em gầy gầy ngày ấy
Trên con đường bóng nắng liêu xiêu

Tôi trở về trong nắng ban mai
Nhớ xưa em áo trắng trang đài
Nụ cười hồng tươi trên lớp học
Xa lắm rồi sao vẫn chưa phai

Tôi trở về lớp cũ chiều nay
Mắt rưng rưng nỗi nhớ vơi đầy
Bàn ghế đó bảng đen còn đó
Bạn bè giờ góc bể chân mây

Tôi trở về Đông Giang yêu thương của tôi
Cây phượng hồng đã lớn cao rồi
Con đường xưa vẫn còn nguyên đó
Nhớ thật nhiều... chỉ để buồn thôi ...

Nguyễn Tấn Lực - K6


Thứ Hai, 20 tháng 4, 2020

THƯƠNG NHỚ PHƯƠNG NAM


Ở nơi mưa mùa chưa về kịp
Biển mặn chồm lên đắng chát đồng
Phù sa chín khúc run run chảy
Ngọt lành cây trái nhớ Mê kông

Mắt mẹ trời trong lưng tròng muối
Cha trần thân hôi hổi giọng phèn
Buồn tím lục bình không trôi nữa
Ví dầu chi lắt lẻo bước em

Gạo trắng nước trong hồn Lục tỉnh
Mùa xưa khoáng đãng buốt lòng đau
Cõi bờ thuỷ tụ sinh thuỷ phóng
Xang xề cống líu thấm trong nhau

Bao giờ em hỡi phồn đô hội
Về lại cho vàm điên điển hoa
Chênh chao xuồng lá vung dầm sóng
Nước nổi tư bề, nước trắng xa

Bao giờ sấm nổ toang mây kịt
Nước tràn bong bóng thoả thuê chum
Đất nẻ nở phồng lênh loáng ruộng
Sầu riêng, cam bưởi hoá vui chung

Phương Nam một thuở lùa chân vịt
Gặp chùa lượm mót quãng đời tu
Duyên em thắm quá không đành kết
Thà như kênh rạch chịt chằng nhau

Phương Nam em hỡi chờ mưa tới
Như hào sảng nhau chén tạc thù
Thương nhớ trong veo chìu chín khúc
Lúa trời giăng mắc chuyện nông sâu.

Nguyễn Đại Bường - K10

Chủ Nhật, 19 tháng 4, 2020

GÁNH HOA VÀNG


Hởi gánh hoa vàng chân có mỏi?
Bên sông buổi ấy ngóng người sang
Mồ hôi lúng liếng thơm lưng áo
Muốn ghé vai dùm chút nặng mang

Đường còn xa lắm ơi thi sĩ
Lẳng lơ giọt nắng vắt sương làn
Ừ nhỉ! Thôi nhỉ, còn xa nhỉ
Thầm thì con sóng vỗ phà ngang

Phố xá thênh thang những lụa là
Tơ trời ngược gió ngực căng tràn
Ừ thì! Dệt thêm vần cổ tích
Hài cong chờ ướm gót đài trang.

Ngô Thị Nhân - Chs ĐG


Thứ Bảy, 18 tháng 4, 2020

CÒN TRONG KỶ NIỆM


ngày xưa đó mình ngồi chung một lớp
tuổi thơ xanh xanh biếc lá sân trường
bãi cát vàng còn dấu chân kỷ niệm
lâu lắm rồi sao vẫn thấy nhớ thương

lớp học bé mình đâu nào đã lớn
vách tường tôn nóng bức nắng hạ vàng
giờ ra chơi chạy ù ra bãi cát
gió bụi mù lem luốc tuổi thơ tôi

hàng dương liễu chúng mình nhìn gợi nhớ
bỏ làng quê trường lớp cỏ hoa đầy
đêm ngùi nhớ tiếng cười từng đứa một
tuổi thơ nào theo gió lẫn trong mây

chút hơi ấm ngày xưa còn sót lại
để mình cười tình tự với trăng sao
nhớ thương lắm tháng ngày trong dỹ vãng
để mình ôn lại kỷ niệm năm nào …

nguyễn tấn lực - K6


Thứ Ba, 14 tháng 4, 2020

CHÚT SẦU RIÊNG


Còn đâu thuở ấy buổi hàn huyên
Dưới ánh trăng khuya tạc ước nguyền
Ngây ngất men tình tâm xao xuyến
Bâng khuâng khẽ chạm cõi thần tiên
Đêm hè cảnh vật như im tiếng
Đốm sáng thẹn thùng nép mái hiên…
Chút hẹn chút thề xưa quyến luyến
Quay về tìm lại chút sầu riêng.

Trần Ngọc Anh - K10



Thứ Hai, 13 tháng 4, 2020

VẠT NẮNG THÁNG TƯ


Tháng tư ngọn gió xôn xao
Nắng vàng óng ả lời trao gọi tình
Cành hoa chợt nở nụ xinh
Cỏ vừa mới mọc nguyên trinh một màu

Tháng tư vạt nắng rủ nhau
Về đây đánh thức xuân mau dậy thì
Bướm ong rạo rực tình si
Muốn thăm vườn mộng ngỏ tình trăng sao

Nàng xuân đằm thắm biết bao
Nét duyên e thẹn ngại trao ân tình
Môi hồng má đỏ thật xinh
Thuyền quyên nguyện giữ phận mình thủy chung

Chờ người quân tử ..theo cùng
Nắng mưa chẳng ngại lòng chung ước nguyền
Tháng tư sợi chỉ se duyên
Bến tình đưa lối con thuyền qua sông

Tháng tư vạt nắng nhớ không
Ngày xưa xuân nở đóa hồng thắm tươi
Bây giờ chẳng thấy nụ cười
Nắng chiều hiu hắt giờ người nơi đâu

Tháng tư vạt nắng phai màu
Nhạt nhoà năm tháng bóng dần mờ xa
Người ơi còn nhớ ngày qua
Dang tay ôm nắng giữa mùa tháng tư.

Nguyễn Sỹ Tâm - K8

Chủ Nhật, 12 tháng 4, 2020

BỖNG DƯNG MUỐN KHÓC


Chỉ là muốn khóc như thời bé dại
Bạn cướp mất diều chỉ còn lại dây
Thầy buồn xé vở quăng vào xó lớp
Lỗi bắt quỳ, có thuộc nỗi lời thơ ?

Chẳng nỡ cười trên nỗi đau đồng loại
Chợ đời nhân nghĩa khóc vu vơ
Bát canh cua mẹ nấu bụi rau bờ
Sóng mắt cay thuyền ai say bến lạ

Lạc Đỗ Quyên gọi bạn, khóc đêm hè
Lối đèn cù kéo quân vào nỗi nhớ
Vô tư cười sa mạc thôi vụn vỡ
Vậy cứ ...
cười đi cho nước mắt lội ven dòng ...

Ngô Thị Nhân (Chs ĐG)

XUÂN CUỐI MÙA


Còn chút nắng em về phơi tóc cũ
Xuân lại về rồi cũng bỏ ta đi
Nắng tháng ba se nỗi nhớ môi người
Cây xanh lộc lá non chồi biếc

Em hãy về thắp lại ngọn sao khuya
Giấu trăng mơ lạc loài trong tóc rối
Đời chưa hết những hơn thua gian dối
Tình mãi còn những cuộc chia ly

Con ve nhỏ đêm qua khoe áo mới
Chờ thả hồn lên cây cỏ mùa sang
Bước ngày về theo tiếng gà gáy tan
Từng nhịp thở hơi sương thoát thai trong nắng sớm

Ngày ra đi đã hết tuổi xuân thì
Ta nuối tiếc một thời thơ dại
Chừ ngày ngắn bước chân không dài nữa
Ngửa mặt nhìn mây trắng vẫn còn bay?

Đỗ Khương Bình - K16


Thứ Bảy, 11 tháng 4, 2020

DÒNG SÔNG CÔ ĐƠN


Về lại dòng sông nắng vàng thương nhớ
Sóng dâng trào biêng biếc tuổi hai mươi
Chiều chợt thoáng ngày vui nào cúi mặt
Còn đâu em dáng mộng tuổi yêu người

Nhặt chút nắng khơi mùa xuân trở lại
Giọt hao gầy dần héo hắt trên cao
Nắng tan vỡ lên sắc chiều hoang dại
Con tim đau nỗi nhớ cứ dâng trào

Từng giọt nắng úa vàng trên phiến lá
Bờ cát xưa ôm mặt khóc dòng sông
Cánh chim mõi trong vùng trời xa lạ
Bay về đâu ngày tháng đã phai hồng

Trầm đáy sông vớt nắng vàng tàn tạ
Làm sao hong nỗi buốt giá con tim
Lá thu vàng gió về rơi tơi tả
Bóng chiều xưa nỗi nhớ vẫn im lìm .

Nguyễn Tấn Lực - k6

Thứ Sáu, 10 tháng 4, 2020

KHI NGƯỜI YÊU TÔI...VIẾT


(Thơ mùa Corona)

Không có anh
Ngày dài như vô tận
Không có anh
Nào biết lấy gì vui
Không có anh
Thiếu vòng tay đan kín
Không có anh
Buồn thương nhớ ngậm ngùi

Anh cứ đến
Rồi ra đi biền biệt
Anh cứ về
Thoáng chốc lại ra đi
Ta cứ yêu
Sao chẳng hẹn thề gì
Ngày tháng đợi
Em mù khơi mắt biếc

Dẫu biết thế
Nhưng lòng không hối tiếc
Dẫu thiệt thòi
Nhưng lòng vẫn mãi yêu
Bởi vì đời
Đâu sống được bao nhiêu
Yêu là hiến
Dâng mới là hạnh phúc!

Đỗ Xuân Khẩn - K6


Thứ Ba, 7 tháng 4, 2020

MẮT NGỌC !!!!


Hạ khởi xuân tàn nắng hanh hao
Xa xa ngư phủ nhẹ tay sào
Bên vòm phượng nở đôi bướm đậu
Dưới hồ nguyệt lặn góc huyền chao
Câu Kiều người vẽ tà áo tím
Phụng cổ ai vọng* sóng ba đào
Mùa vàng thong thả ong dát mật
Ngây thơ mắt ngọc liễu lao xao

Ngô Thị Nhân (Chs ĐG)
*phụng cầu hoàng câu vọng cổ





Thứ Sáu, 3 tháng 4, 2020

QUÊ MẸ


Ta về đây chiều vàng con nắng xế
Tiếng chuông chùa rót lạnh tím không gian
Sân nhà ai hoa hồng buồn khoe sắc
Rã cánh tàn vùi ngủ giữa hoàng hôn

Ta về đây hỡi những ngày thơ ấu
Mắt nai đầy ngơ ngác tuổi vô ưu
Đã một thời tình si của lũ bướm
Của lũ chuồn cánh mỏng ép thành thơ

Của cánh diều căng dây trên lưng gió
Bao tờ thư gởi mãi chẳng thấy cùng
Của con dế giấu mình trong hang kín
Mỏi chân treo trên sợi tóc quay vòng

Con sóng nhỏ vỗ về ôm bến cát
Còn lại đây quê hương mẹ ngọt ngào
Ta run rủi một đời chân cao thấp
Giấu ăn năn vô tội trái tim mình

Chiều bạc lòng con đò nhỏ nằm yên
Mây lạc lối dựng sầu trên núi Chúa
Hoa mía trắng mẹ về trên vai nặng
Dành cho con những ngày tháng huy hoàng

Đại Bình ơi! Biết bao năm xuôi ngược
Dốc bến đò tre rủ bóng chờ ai
Mùa nước lụt đầy lòng con sông nhỏ
Để người đi bên lở nhớ bên bồi

Hoa nắng vàng cuối ngày rưng cánh mỏng
Gót giày mòn rũ bụi bên thềm xưa
Mẹ nghiêng nón che thân mình gầy guộc
Che đời con một lối đi về

Ta về đây xòe đôi bàn tay trắng
Mười ngón đan cuộc sống dững vô tình
Ngửa mặt nhìn mây núi thênh thang
Thèm kiếp cỏ pha xanh màu rêu dại.

Đỗ Khương Bình - K16

NGƯỜI EM NHỎ NGÀY XƯA


Về trường cũ ngậm ngùi nhìn hoa phượng
Kỷ niệm tan dần trong nắng ban mai
Nhớ quay quắt thuở học trò hoang dại
Say đắm nhìn màu xanh biếc mắt ai

Hàng cây vẫn lung linh xanh ngàn lá
Em bây giờ biết em ở nơi đâu ?
Có chạnh nhớ những ngày xa xưa ấy
Để buồn vương lên đôi mắt nai sầu

Mới ngày nào tưởng chừng như cơn mộng
Cánh phượng hồng rơi đẫm ướt vai tôi
Nhìn em nói em cười sao xa vắng
Như mai đây mình lạc mất nhau rồi !

Tôi còn giữ trong tim ngàn sắc thắm
Của phượng hồng ngày mới biết tiếng yêu
Tình ban đầu như vẫn còn say đắm
Để hồn tan theo màu nhạt nắng chiều ...

Nguyễn Tấn Lực - K6