Chủ Nhật, 12 tháng 4, 2020

BỖNG DƯNG MUỐN KHÓC


Chỉ là muốn khóc như thời bé dại
Bạn cướp mất diều chỉ còn lại dây
Thầy buồn xé vở quăng vào xó lớp
Lỗi bắt quỳ, có thuộc nỗi lời thơ ?

Chẳng nỡ cười trên nỗi đau đồng loại
Chợ đời nhân nghĩa khóc vu vơ
Bát canh cua mẹ nấu bụi rau bờ
Sóng mắt cay thuyền ai say bến lạ

Lạc Đỗ Quyên gọi bạn, khóc đêm hè
Lối đèn cù kéo quân vào nỗi nhớ
Vô tư cười sa mạc thôi vụn vỡ
Vậy cứ ...
cười đi cho nước mắt lội ven dòng ...

Ngô Thị Nhân (Chs ĐG)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét