Thứ Sáu, 10 tháng 4, 2020

KHI NGƯỜI YÊU TÔI...VIẾT


(Thơ mùa Corona)

Không có anh
Ngày dài như vô tận
Không có anh
Nào biết lấy gì vui
Không có anh
Thiếu vòng tay đan kín
Không có anh
Buồn thương nhớ ngậm ngùi

Anh cứ đến
Rồi ra đi biền biệt
Anh cứ về
Thoáng chốc lại ra đi
Ta cứ yêu
Sao chẳng hẹn thề gì
Ngày tháng đợi
Em mù khơi mắt biếc

Dẫu biết thế
Nhưng lòng không hối tiếc
Dẫu thiệt thòi
Nhưng lòng vẫn mãi yêu
Bởi vì đời
Đâu sống được bao nhiêu
Yêu là hiến
Dâng mới là hạnh phúc!

Đỗ Xuân Khẩn - K6


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét