Thứ Tư, 31 tháng 5, 2017
Tạm Biệt
tạm biệt người em trong giấc mơ
tôi đi mưa đổ xuống đôi bờ
vầng trăng cô lẻ treo đầu núi
rọi xuống đêm dài bao tiếng thơ
tạm biệt mùa thu trên áo em
tôi đi nhặt hết lá thu mềm
gom về trải xuống con đường mộng
để đón em về vui với em
tạm biệt mắt em màu biển khơi
tôi đi nghe sóng vỗ bên đời
lang thang bước mỏi trong chiều vắng
để thấy xanh màu nhớ chơi vơi
tạm biệt mùa thu trong mắt em
lá thu tan tác rụng bên thềm
nghe như mộng ước đang chìm lắng
cõi hồn hiu quạnh giữa đêm đêm
Nguyễn Tấn Lực - K6
Chủ Nhật, 28 tháng 5, 2017
ĐÀ NẴNG BÂY GIỜ
Đà Nẵng... bây giờ đã đổi thay.
Chạnh lòng tôi nhớ khúc sông này
Chuyến phà ngang...từ từ rời bến.
Đưa đón người, xuôi ngược đó đây...
Đà Nẵng... bây giờ đã đổi thay.
Bến phà xưa thay chiếc cầu quay
Vẫn đứng mơ màng... soi bóng nước
Dòng sông, nhịp sống suốt đêm ngày.
Đà Nẵng tôi về... dạ ngất ngây.
Đêm mơ huyền hoặc ánh sao dày
Lung linh đèn điện trong đêm tối
Lăn tăn... dòng chảy nước vơi đầy.
Đỉnh núi Sơn Trà... phủ sắc mây.
Quanh co một bờ biển nối dài
Có ngôi chùa đứng bên sườn núi.
Nao lòng các du khách về đây...
Đà Nẵng tôi về...dạ vấn vương.
Lạ từng góc phố lẫn con đường
Bạn bè xưa...bây giờ vẫn thế.
Nói sao giờ...thương lại thêm thương.
Đà Nẵng trong tôi... thật tuyệt vời.
Sông dài biển rộng nối bờ vui
Về đây một lần...xin nhớ mãi
Lâng lâng cảnh đẹp, với tình người.
Xin vẫy tay chào Đà Nẵng ơi!!!
Trường xưa, bạn cũ cách xa rồi.
Buồn vương... lưu luyến... hẹn gặp nhé
Cho trọn niềm vui, rộn tiếng cười...
Lê Thị Ngọc Yến - K8
Kỷ niệm ngày về năm 2013
Thứ Bảy, 27 tháng 5, 2017
THƯ GIÃN CUỐI TUẦN
HUYỀN THOẠI GIẤC MƠ.
*Ai trong chúng ta chưa một lần mơ nhỉ? Như tui già chát rồi mà trong một vài lần mơ thấy mình yêu em tuổi đôi mươi, cùng khoác tay nhau trên con đường xưa em đi đầy thơ mộng, bỗng nhiên con đường đó bị cấm nên tui vội vã rẽ sang hướng khác, đi đến cuối đường thì gặp một dãy nhà nghỉ nên thơ, định bụng dắt em vào nghỉ chút cho khỏe, ai dè càng nghỉ càng mệt thêm! Và cũng vì thế nên tui cứ thích mơ hoài…thích mệt hoài…
*Cái sướng của việc mơ mộng là…chẳng bị đánh thuế bao giờ, cái nữa là có bị làm sao cũng dễ thoái thác…chỉ mơ thôi mà! còn làm được hay không là do…thực tế khách quan hoặc năng lực còn hạn chế…vân vân và lẩn quẩn.
*Có người mơ Hà Nội trở thành thủ đô hoa lệ như PARIS, dễ thôi, cứ xây cái tháp truyền hình cao nhứt thế giới, đọ dáng cùng tháp Eiffel là trở thành Paris ngay thôi, có khó gì đâu? à mà mơ tầm bậy, hay ho gì mà mơ giống thủ đô một nước tư bản giãy chết chứ, nó xấu xa lắm, trong khi ta là nước XHCN, là thiên đường của nhân loại mà, sao không mơ giống như Moskva, Bình Nhưỡng hay Bắc Kinh mới chuẩn không cần chỉnh!
*Lại có người mơ hòn ngọc viễn đông trở thành một Singapore thứ hai, cũng dễ thôi…cứ đập, phá, cẩu…dọn lại cho gọn gàng sạch sẽ là giống Sin ngay. Mà hình như cũng có người mơ nữa, mơ hòn ngọc viến đông là thung lũng Silicon, úi giời ơi, mơ gì mà mơ lắm thế? Có lẽ mấy giấc mơ này làm ông Trời rối loạn dẫn tới lỗi hệ thống trên phần mềm nên mấy ngày ni ổng đang biến hòn ngọc thành Venezia, ngập chìm trong nước đầy thơ mộng, mọi người sẽ chèo thuyền đi thăm nhau trên phố, đẹp như tranh. Không biết có phải sự cố ý của ông Trời hay không, muốn trở thành sin trước hết phải có nước bao bọc thành phố trước đã, giống như Singapore được nước biển bao bọc vậy, sau khi giống Sin rồi, ổng sẽ chơi khô hạn để không còn giọt nước nào, lúc đó hòn ngọc sẽ được đào thấp xuống để lấy nước xài, tức khắc trở thành thung lũng…silicon liền hà. Tóm lại các giấc mơ này có nguy cơ trở thành hiện thực.
*Cũng có người mơ Đà Nẵng trở thành một Singapore nữa, cũng dễ thôi, cứ phá nát Sơn Trà ra làm biệt thự, khu nghỉ dưỡng, rì-sọt cao cấp, lấp bớt sông Hàn để làm khu dân cư hiện đại…giống Sin ngay tắp lự, lo gì…
*Còn tui, tui cũng mơ chứ, nhà tui có một cái tàu, mà đứng ở đâu quanh nhà, ở bất cứ góc độ nào tui cũng mơ chỗ đó là cái đầu tàu, thành thử chỉ có mỗi cái tàu mà có tới mấy chục cái đầu tàu, rồi trong mơ tui cho tàu chạy, mấy chục cái đầu tàu ra sức kéo, ồ vui quá vui, con tàu cứ chạy…xà quần, xà quần, một lúc sau thấy tàu… thụt lùi so với ban đầu.
*Già rồi, chẳng còn mơ thấy dìu em tuổi đôi mươi trên con đường xưa em đi nữa, bây giờ thì thèm mơ chuyện khác, mơ sớm mai thức dậy mọi thứ đều thay đổi 180 độ, và không còn thấy bầy sâu đục phá nữa ./.
THƯỜNG ĐOÀN - K9
Thứ Năm, 25 tháng 5, 2017
HIỂU VÀ THƯƠNG
Trong em vừa chớm nụ hoa
Hiểu Thương uống cạn đêm qua trở mình
Đông về em khoác áo xinh
Bao người đói rách lặng thinh ngóng chờ
Lòng ôm gối mộng ơ hờ
Vai nghiêng gió lạnh thẩn thờ tuổi xanh
Khóc chi cuộc lữ mong manh
Khúc ca nhân ái dệt nhanh cho đời
Hỡi người khuyết tật mồ côi
Hỡi người bệnh khổ một đời tối tăm
Hội Từ Bi Quán Thế Âm
Hạt gieo ruộng phước thêm mầm chúng em
Đường hoa từng bước chân mềm
Lần theo dấu ngọc Bồ Đề tin sâu
Ngược xuôi buông hết dãi dầu
Nắng mưa quán trọ thay màu Hiểu Thương!
Nguyễn Thị Yến (Uyên Nguyên)
(1/12/ 2010)
Thứ Tư, 24 tháng 5, 2017
MẸ!
Mẹ một đời bôn ba
Khua nắng sớm mưa chiều
Gió sương không ngần ngại
Bao hy vọng trao con...
Đường đê ngày thơ ấu
Con bên mẹ vô lo
Cánh diều bay trong gió
Nắng rơi dài triền đê...
Rặng tre làng xanh biếc
Mỗi sáng con đến trường
Nắm xôi nếp ngày mùa
Ấm tình mẹ chở che...
Con chập chững vào đời
Bàn chân con bé nhỏ
Chênh vênh giữa cõi người
Mẹ đỡ nâng con bước...
Mẹ chừ không như xưa
Trời đang nắng bỗng mưa
Lòng già luôn xao động
Vui buồn trong phút giây...
Mẹ chừ như sương mai
Vội tan trong nắng sớm
Mong manh như khói chiều
Con bao ngày âu lo...
Từng bước chân liêu xiêu
Run run đôi vai gầy
Dáng ai như dáng mẹ
Ngõ vắng chờ trông con...
Mẹ nhíu đôi con mắt
Trán hằn bao nếp nhăn
Đôi môi già mấp máy
Hai hàng lệ rưng rưng...
Chờ con chờ năm tháng
Sức mẹ thêm hao gầy
Con mãi mê xứ lạ
Kiếm tìm một tương lai...!!!
Mẹ ơi thân tâm tịnh
Muôn đoá hoa dâng người
Mãi an nhiên nha mẹ
Các con luôn kề bên...!
Huỳnh Thị Thiệp - K10
Thứ Hai, 22 tháng 5, 2017
BUỔI SÁNG ..
sáng dậy tôi nhìn ra cửa
rừng người
tràn ngập xuống đường
họ giành lối đi
những cái nhìn..
lạnh lùng hoang dại
không có nụ cười trên môi
cặp mắt hướng về trước
lướt nhanh qua kẻ cận bên
tôi thấy ..không kẻ nào thân thiện
cuộc sống là rứa !!
họ lao đi như những thanh gươm
muốn cắm phập vào tim ai đó,
giành ảo mộng của cuộc đời
nhét bó tiền vào lòng ruột già ..
trái tim chai sạn
nụ cười khô rang ...
không có trái tim yêu
dưới ánh mặt trời ...!!
họ xâm lăng tâm hồn bạn ..
tước hết những son môi
và nụ cười êm dịu ...
PHAN MINH TA - K8
Thứ Bảy, 20 tháng 5, 2017
THƯ GIÃN CUỐI TUẦN.
TUI CHỌN… SẮT
*Chọn Sắt hay chọn Cá? Chưa bàn về vĩ mô, mới nói đến vi mô thôi đã thấy thằng này…hay! Tui xin chọn ngay…sắt ! chọn cá mà làm gì? cá thì đầy biển, biển mình không xài được nhập cá biển Đại Tây Dương về ăn, có sao đâu. Chứ thiếu sắt làm sao được, sắt là thành phần chủ yếu cấu tạo máu, ngó người thiếu máu nhược sắt mà xem, xanh xao èo uột thấy kinh! Thiếu sắt lấy đâu xây biệt thự, nhà cao tầng, những công trình nghìn tỷ? không lẽ lấy vôi từ xương cá, tôm, cua, ghẹ…để xây, riêng tre có thể làm cốt thay thế sắt để đúc bê tông được, nhưng mau hư và dễ bị “lộ” lắm, vài nét sơ qua đủ để thấy sắt nó quan trọng như thế nào. Nhưng oái ăm thay, oan ức thay cái thằng chả nói một câu hay như cái cối xay…gió thế mà lại bị…đuổi việc, tôi xin thành thực chia buồn cùng ông, ông “chọn sắt hay chọn cá” ạ.
*Mình không hiểu tại sao đến hôm nay, đã hơn một năm sau sự cố cá biển 4 tỉnh chết hàng loạt, lại có thông báo cấm đánh cá tầng đáy 4 tỉnh tính từ bờ ra 20 hải lý? Điều đó chứng tỏ cá biển vẫn còn nhiểm độc? Vô lý, vô lý thật, cá biển 4 tỉnh miền trung chết hồi năm ngoái không dính dáng gì chuyên xả thải của Formosa cả, nó chết là do…thủy triều đỏ mà, (bởi cùng lúc đó cá biển ở Venezuela cũng chết đầy? ) nước thải của các nhà máy ở Formosa được xử lý triệt để, đem nuôi cá, cá sống nhăn…răng, phát triển rất nhanh nữa là khác, nước thải như thế mà xả ra biển mà bảo làm ô nhiễm biển à? nói càn càn…phải nói là chất thải từ nhà máy Formosa có tác dụng bảo vệ môi trường biển rất tốt, làm cho hải sản ngày càng phát triển và nhiều lên. Ai nói Fomosa xả thải làm chết biển là sai, là trật, là thiếu hiểu biết, là…là… Bằng chứng: những người đúng, người trúng, người hiểu biết… đã làm tấm gương sáng trưng, sẳn sàng chứng minh cho mọi người thấy cái sai bằng cách… ồ xuống tắm biển, hè nhau ăn cá, mà đến bấy giờ họ có sao đâu? vẫn hồng hào, béo tốt, bụng vẫn to…(to là do sang tướng, chứ không phải do ăn cá, tắm biển bị ngộ độc kim loại nặng đẫn đến viêm xơ gan gì đâu). Thế thì hà cớ gì phải ra cái thông báo vớ vẩn kia, Formosa không làm nhiễm độc biển, mà ngược lại làm cho môi trường biền tốt hơn thì mắc mớ gì không được đánh bắt cá để ăn, sự cố tảo đỏ cả trăm năm chưa có một lần chỉ thoáng qua rồi thôi, cá vẫn ăn được vô tư, nay cấm hóa ra cá có bị nhiễm độc à? cả năm ni người dân “noi gương” ăn cá rồi ra sao đây? không lẽ xúi người ta ăn để nhiễm độc? bậy, bậy hết sức…
*Tui vẫn ăn cá vô tư, cá không hề bị nhiễm độc đâu! mà lỡ cá có nhiễm độc ở khu vực đó thì không lẽ nó không di chuyển sang vùng biển khác, trừ trường hợp cá không có vây, có đuôi, vậy thì có chạy đường trời mới tránh khỏi, cứ ăn tuốt, biết đâu mà tránh, hên xui thôi….nhưng tui tái khẳng định: Formosa không làm nhiễm độc biển tí tẹo nào, yên tâm đi bà con ơi! ăn cá, tắm biển thỏa mái, cái văn bản kia có lẽ bị lỗi do “thằng đánh máy” thôi.
*À mà sao Formosa không giết biển mà ngu chi nó xù tiền ra đền bù thiệt hại hè? sao lạ vậy ta, mấy ông lãnh đạo Formosa bị “tâm thần” hết rồi sao ta? lạ hè? bảo vệ tốt môi trường tốt (cái này có trong hồ sơ thiết kế xin đầu tư) như thế mà bỏ tiền ra đền bù thiệt hại do hiện tượng tự nhiên “tảo đỏ” gây ra…thiệt là “bà điên” quá! làm tui là người bảo vệ cái sự “đúng đắn” đó thấy “quê…” quá chừng, cấm hiểu tầm bậy đó, “quê độ” quá chừng.
*Trở lại lý do vì sao tui chọn Sắt mà không chọn cá, bởi vì không chọn cá thì cá vẫn phát triển tốt, ngày càng con đàn cháu đống, biển vẫn sạch…trơn ! tắm vẫn mát mẻ, không ghẻ ngứa, không bị nhiễm độc chì…trong khi mình chọn sắt, mình sẽ có biệt tự cao cấp, căn hộ hạng sang và tỉ tỉ thứ khác… (không có sắt làm sao xây?), được cả ai. Ha ha ha…ngu chi không chọn./.
THƯỜNG ĐOÀN – K.9
Thứ Năm, 18 tháng 5, 2017
Thơ LÝ HOÀNG
Quăng quật bao lâu giờ phúc phận nhân đôi
Bão táp trong tim đi qua gió ngàn ở lại
Người ta phải mất một đời mới hiểu thế nào là mãi mãi
Anh hãy vì em mà tin mình mãi chẳng chia lìa
Chẳng cần gì sau cơn mê
Khi mình cầm tay nhau đi hết kiếp
Bên anh em trở thành người đàn bà đẹp
Nhất trần gian rồi tình ơi....
Đi qua bể dâu đời người
Mới quí trân phút nép vào người mình vừa lòng chọn lựa
Chiều nay bão giông ngoài cửa
Em thấy an yên thương chỗ anh ngồi ...
LÝ HOÀNG – K8
Thứ Hai, 15 tháng 5, 2017
TÌNH CHỊ EM!
Em quay gót bước về vùng tuổi dại
Tuổi ngây thơ nào hiểu những muộn phiền
Em tung tăng vui ca vang bên chị
Bầu trời hồng rực rỡ nắng yêu thương!
Chớp mắt đã mấy chục năm xa xứ
Giữa xô bồ vẫn nhớ mãi chốn xưa
Luôn đau đáu một tình yêu tuổi dại
Tình chị em từng chia ngọt sẻ bùi...
Em cố lên giữa biển người gian khó
Chị đưa tay dìu nhẹ bước em đi
Trong gian nan mới thấu hiểu nghĩa tình
Lúc hoạn nạn mới rõ lòng nhân nghĩa!
Em cúi đầu môi nhẹ cắn yêu thương
Lòng tha thiết mong thâm tình tri ngộ
Như ngày xưa từng đồng cam cọng khổ
Một đời lành nhè nhẹ ánh hồng tươi!
Huỳnh Thị Thiệp - K10
(Tân Bình 25/3/2015)
Chủ Nhật, 14 tháng 5, 2017
Thứ Bảy, 13 tháng 5, 2017
THƯ GIÃN CUỐI TUẦN.
VÌ SAO BAO THANH THIÊN HẾT THIÊNG?
*Ngày xử án dương gian, đêm xử án âm phủ. Ngài nổi danh như cồn…ló lên trên mặt nước ngoài biển đông! Tiếng tăm Ngài vang lừng khắp năm châu bốn biển, Ngài được trao thượng phương bảo kiếm, được quyền trảm trước tấu sau, những vụ án tầm cỡ xảy ra ngay giữa triều đình, Ngài vẫn xử gọn nhẹ mà ngay cả những tội đồ quyền lực cao hơn Ngài cũng tâm phục, khẩu phục.
*Ngay sau khi kết thúc nhiệm vụ lẫy lừng giúp nhà Tống trừng trị sạch bọn tham nhũng, Văn Khúc Tinh Quân (tức Bao Công ở trên Trời) được ông Trời gọi về nhận nhiệm vụ mới…ở một đất nước khác mà ở đó nghe nói tham nhũng nhiều như…rươi.
*Mới chân ướt chân ráo nhận nhiệm vụ giúp nhà Tống Em trong lĩnh vực chấp pháp, Bao Thanh Thiên chưa phải làm gì cả, ông chỉ trao nhiệm vụ cho Triển Chiêu, Công Tôn Sách điều tra xem thử tình hình tham nhũng của nhà Tống Em ra sao trước đã để có biện pháp xử lý sau này, còn Vương Triều; Mã Hán; Trương Long; Triệu Hổ; cho nghỉ xả hơi, bia bọt vũ trường xả láng để gọi là trả công sau những năm tháng tham gia phá án cực khổ giúp Bao Công phục vụ nhà Tống.
*Sau một trăm ngày, Triển Hộ Vệ về báo cáo:
- Trình anh Bao, ở xứ sở này tham nhũng nó khác thường lắm, nó không “ăn” tham một mình, ăn đơn độc giống như bên nhà Tống mà ta phá án rất dễ, nó ăn chia “tình cảm” lắm, “thân thương” lắm, mà dân gian hay gọi là “ăn đều chia đủ”, còn văn học hiện đại thì gọi những từ mỹ miều hơn như… “lợi ích phe”, “lợi ích số đông”… nên việc phát hiện ra tham nhũng là điều cực kỳ khó khăn, có khi những người chấp Pháp như anh Bao và tôi phải “lên bờ xuống ruộng” với họ, chứ ở đó mà điều tra.
*Sau một trăm lẻ…một ngày Công Tôn Sách về báo cáo:
- Trình anh Bao, cái xứ sở nhà Tống Em này, nó “tham nhũng” còn ông nội nhà Tống nữa, tôi đã nghiên cứu kỹ lý do vì sao, tội tham nhũng ở đây người ta xử nhẹ hều, chủ yếu “giơ cao đánh khẽ” một cái là xong , nặng lắm là cảnh cáo, nặng nữa là cách chức cái thời xa lắc nào đó, còn đa phần chỉ nhắc nhở, phê bình, rút kinh nghiệm, xong! Lý do nó nằm ở chỗ này, này…đại đa số các quan ai cũng tham nhũng cả, chỉ có điều anh tham nhũng chưa bị lộ, xử anh tham nhũng bị lộ, do đó nếu anh xử đúng luật, xử nặng tay…nếu lở mai mốt đến mình “bị lộ”, thì cũng bị xử như thế thì “chua” lắm, nên chỉ xử lấy lệ, dĩ hòa vi quý, để mong đến phiên mình được…nhờ,
*Nghe đến đây, Bao Thanh Thiên nhíu mày suy nghĩ hồi lâu, rồi thở dài đánh thượt một cái, mà rằng…
- Hèn gì mà ta xem nhật báo, thấy có nhiều vụ án ghê gớm lắm, nhưng đa phần bị “chìm tàu”, chìm tàu mới ghê, chứ “chìm xuồng” là chuyện nhỏ như con thỏ, có nhiều trường hợp người phạm tội còn được “bổ nhiệm” chức vụ cao hơn mới “kỳ cục án” chứ!
*Nói đoạn, Bao Thanh Thiên ghé tai nói nhỏ với Triển Chiêu và Công Tôn Sách…rồi cả ba khăn gói vội vã về Trời.
*Và đây là đoạn băng ghi âm về cuộc họp kín (vì cấm tiệt cánh phóng viên không cho dự).
- Văn Khúc Tinh Quân, tại sao ngươi từ chối không nhậm nhiệm vụ giúp nhà Tống Em chấn hưng đất nước?
- Bẩm Trời, Bao Công này nổi tiếng thanh liêm, nghiêm chỉnh, không khiếp sợ quyền uy, nhưng cái xứ sở này “kỳ lạ” quá, Ngài hãy nghe Triển Chiêu và Công Tôn Sách trình bày sẽ rõ…
……………………………………………………
- Ta đã rõ rồi, nó tham nhũng “trình độ” và đối phó “ đỉnh cao” quá, nhưng Văn Khúc Tinh Quân là bậc kỳ tài, ngươi phải đến đó để thể hiện “đẳng cấp xét xử” của mình chứ.
- Bao Chửng này không thể từ chối ý Trời, xin trở lại để nhận công tác nhà Tống Em, nhưng…thần chỉ xin Trời một điều thôi !
- Điều gì cứ nói…
- Dạ, xin được đổi tên!
- Thế đổi tên là gì?
- Dạ, dạ…Từ nay trở đi mọi người gọi thần là BAO CHE, không được gọi là Bao Công, Bao Chửng hay Bao Thanh Thiên nữa…
- Đồng ý, duyệt!
THƯỜNG ĐOÀN- K.9
Thứ Năm, 11 tháng 5, 2017
VỀ THÀNH PHỐ VẮNG EM
Thêm một lần
Về thành phố
Vắng em
Nỗi buồn
Cứ vô tình đeo bám
Bắt đền em?
Anh không hề dám
Bởi sợ mắt ai
Cũng rướm lệ nhòa
Đã bao lần
Về thành phố
Vắng em
Nên đã quen
Với nỗi buồn riêng lẻ
Cánh phượng hồng
Trưa hè lay thật khẽ
Làm anh thêm sâu lắng
Cõi lòng
Còn bao lần
Thành phố lại vắng em?
Anh mang nỗi buồn
Qua từng góc phố
Đi lang thang…
Thẩn thờ
Yêu và…nhớ
Mặc trái tim
Quạnh quẽ
Gọi tên nàng…
Mai Mộng Tưởng - K6
Thứ Hai, 8 tháng 5, 2017
Giấc Mù Sương
(Tặng anh Liem Luong)
Vọng buồn ôm giấc mù sương
Lời ca dao mộng vô thường ầu ơ
Bâng quơ núi đợi sông chờ
Dòng trôi lận đận bến bờ hư không
Vàng rơi bông cải trổ ngồng
Sầu giăng phố lạ đèo bồng đa mang
Chiều phơi tiếng cuốc băng ngàn
Âm ba lãnh lói dâng tràn bờ lau
Ai về ngõ ấy mai sau
Thấy chăng ngày cũ hằn đau khôn rời
Phận nào gió nhẹ buông lơi
Phận nào lá chiếc rã rời xác thân
Vai non muôn thuở trắng ngần
Mềm môi sót đọng nợ nần chi nhau
Thạch Thảo viên, Friday, April 28, 2017.
Vũ Đan Huyền.
_ Cảm tác từ:
Ca Dao Buồn
"Ví dầu cầu ván đóng đinh..."
Câu hát xưa, mẹ ru mình ngày xưa
Bây giờ mới biết ở đời
Lời thề cũng chỉ là lời vu vơ
Hẹn nhau chín đợi mười chờ
Thế mà... em đã hững hờ như không
Hẹn nhau mùa lúa trỗ bông
Lúa mới làm đòng em đã bỏ tôi
Thì ra nhân nghĩa thề bồi
Chỉ là những chuyện của người ... ngày xưa
Vũ Đan Huyền.
_ Cảm tác từ:
Ca Dao Buồn
"Ví dầu cầu ván đóng đinh..."
Câu hát xưa, mẹ ru mình ngày xưa
Bây giờ mới biết ở đời
Lời thề cũng chỉ là lời vu vơ
Hẹn nhau chín đợi mười chờ
Thế mà... em đã hững hờ như không
Hẹn nhau mùa lúa trỗ bông
Lúa mới làm đòng em đã bỏ tôi
Thì ra nhân nghĩa thề bồi
Chỉ là những chuyện của người ... ngày xưa
Đông Yên.
_
Lời bạt.
*/
Em ghé qua đời tôi. Như gió
lay động những viên sỏi. Hồi sinh
mai này giữa tình cờ. Bắt gặp
ta nhận ra. Xao động trái tim.
Liem Luong
*/
Chút duyên hàn mặc
Chút duyên hàn mặc hồng trần
Chân mây mặt nước hóa gần người ơi
Vô ngôn là chốn không lời
Tri âm đôi chữ một đời lặng ghi
Thạch Thảo viên, Friday, April 28, 2017.
Vũ Đan Huyền.
*/
Với Vũ Đan Huyền
ngoài kia khung trời rộng
con chim hót trong lồng
ta ngồi xem gió lộng
đùa sóng lúa mênh mông
sương phủ kín dòng sông
giọng hò khơi tình động
tiếng vạc rót thinh không
nước chảy cả đôi dòng
ta dệt khung trời mộng
ta cứ mãi chờ mong
bao nhiêu là ước vọng
những bước chân bềnh bồng
ta đánh thức mùa đông
ta vuột mất tình nồng
ta thấy trời lồng lộng
ta còn với long đong
ta lên tận đầu sông
ta xuống nơi biển rộng
ta bạc đầu như sóng
ta vẽ gót chân hồng !
_
Lời bạt.
*/
Em ghé qua đời tôi. Như gió
lay động những viên sỏi. Hồi sinh
mai này giữa tình cờ. Bắt gặp
ta nhận ra. Xao động trái tim.
Liem Luong
*/
Chút duyên hàn mặc
Chút duyên hàn mặc hồng trần
Chân mây mặt nước hóa gần người ơi
Vô ngôn là chốn không lời
Tri âm đôi chữ một đời lặng ghi
Thạch Thảo viên, Friday, April 28, 2017.
Vũ Đan Huyền.
*/
Với Vũ Đan Huyền
ngoài kia khung trời rộng
con chim hót trong lồng
ta ngồi xem gió lộng
đùa sóng lúa mênh mông
sương phủ kín dòng sông
giọng hò khơi tình động
tiếng vạc rót thinh không
nước chảy cả đôi dòng
ta dệt khung trời mộng
ta cứ mãi chờ mong
bao nhiêu là ước vọng
những bước chân bềnh bồng
ta đánh thức mùa đông
ta vuột mất tình nồng
ta thấy trời lồng lộng
ta còn với long đong
ta lên tận đầu sông
ta xuống nơi biển rộng
ta bạc đầu như sóng
ta vẽ gót chân hồng !
( qtv )
Thứ Bảy, 6 tháng 5, 2017
THƯ GIÃN CUỐI TUẦN.
CHUYỆN GIA ĐÌNH BÁ KIẾN
*Những thằng con của Bá Kiến, không nhiều thì ít cũng mang gene di truyền của cụ Bá nổi danh đủ thứ một thời, khi chúng đủ lông đủ cánh, cụ Bá tổ chức một buổi liên hoan mang tính chất gia đình, sau khi nhậu nhẹt say sưa, hát hò nhạc sống ùm xèng, cụ phát cho mỗi đứa một số tiền, trai gái như nhau rồi tuyên bố:
- Tụi bây ngay bây giờ bắt đầu sống tự lập, và ngày này 5 năm sau về đây báo cáo kết quả, bây giờ…giải tán !
*Và rồi ngày ấy cũng đến, hôm nay đàn con của Bá Kiến tề tựu đông đủ
trong khu biệt phủ khiêm tốn rộng không dưới ha, Bá Kiến ngồi rung đùi trên ngai nghe đàn con báo cáo.
Đầu tiên là thằng cả tên Trời Gầm:
- Báo cáo…cha, con dùng số tiền của cha đầu tư khai thác than đá trong lòng đất đem bán ra thị trường trong và ngoài nước…
- Vụ này chắc hốt bạc, ta nghe nói ngành này con khai thác độc quyền, ngân lượng vô như nước, bây giờ chắc giàu to chứ khá chi nỗi?
- Cha nói giỡn chứ, kinh tế thị trường nó phức tạp lắm, cha không hiểu nổi đâu, năm nào cũng lỗ, năm sau lỗ cao hơn năm trước, năm rồi con lỗ mấy chục ngàn tỷ…
- Thiệt tình cha không hiểu nổi !
Kế đến thằng Hai Trật Búa báo cáo:
- Thưa cha, con dùng số tiền của cha cho làm vốn, con đầu tư khai thác dầu khí
- Ta nghe nói ngành này béo bở lắm, vừa độc quyền, chỉ việc khoan lổ hút dầu lên, cái đem bán thô, cái chế biến thành xăng, dầu, nhựa đường…đem bán, mà ta thấy…xăng dầu chỉ có tăng chứ không …giảm, thỉnh thoảng có giảm vài lần, mỗi lần vài trăm đồng rồi lấy trớn tăng vài phát, mỗi phát vài ngàn…thế thì ngân lượng tiền muôn bạc tỷ chứ?
- Thưa cha, cha lại giỡn nữa, ngó vậy chứ không phải vậy, bao năm rồi thu vẫn không đủ bù chi, tóm lại là từ lỗ tới …lỗ.
- Năm sau lỗ cao hơn năm trước chứ gì ?
- Sao cha biết ?
- Thì cái điệp khúc đó thằng cả Trời Gầm vừa mới ca xong! Còn năm này lỗ mấy chục nghìn tỷ đúng không?
- Thưa cha , còn hơn thế nữa ạ…
Đến lượt thằng Ba Ngỗ Nghịch báo cáo:
- Thưa cha, con dùng tiền của cha cho làm vố đầu tư ngành điện…
- Ồ, thế thì tốt, tau hy vọng mày kinh doanh có lời chứ không như hai thằng anh mày phá hoại quá, tao nghe nói mày chỉ đơn gián ngăn nước lại , làm quay tua-bin phát ra điện, bán thu tiền, tiền nhiều quá có lúc tao thấy mầy đầu tư một loạt lĩnh vực khác không phải chuyên môn như bất động sản, viễn thông, du lịch…vậy tiền mẹ đẻ tiền con, tiền cháu…hằng hà sa số, mau báo cho cha mừng, ngân lượng của con chừ cất được mấy vạn kho?
- Cha lại đùa nữa rồi, làm ăn bên cạnh thuận lợi cũng có khó khăn, rủi ro, đâu phải lúc nào cũng xuôi thuyền mát mái…ngó vậy chứ con thua lỗ triền miên, lỗ nặng còn hơn các anh con nữa kia…
- Hèn chi mà cứ đòi tăng giá điện mãi ! Tao không biết tụi bây làm ăn kiểu chi mà thằng mô cũng ngồi trên đống vàng mà cứ than lỗ. Bây giờ đến lượt con Tư Cà Chớn, chỉ mình mày là con gái đó, mau báo cáo tình hình cho cha rõ nào:
- Thưa cha, con chẳng dùng đến số tiền cha cho, con kinh doanh bằng vốn tự…có !
- À, con này giỏi, mà cái dụ này lạ à nghe, cha không hiểu là vốn đâu con có?
- Dụ này nó “trừu tượng” lắm, cha không hiểu đâu, mà con thấy vô lý thật, các anh con đầu tư toàn lĩnh vưc độc quyền, béo bở, đáng lẽ ra phải lời tỉ tỉ tiền, thế mà ai cũng lỗ, trong khi con kinh doanh lại dùng cái… lổ để làm …lời.
- Thế bây giờ, ngân lượng tích lũy được bao nhiêu ?
- Dạ, cũng kha khá ạ, chừng vài chục tỷ, nói cha mừng…
Nghe đến đây cụ Bá Kiến đập bàn thét:
- Mấy thằng bây đúng là một lũ ăn hại, tụi bây cái ăn cái phá, phá tàn mạt, phá nát gần hết tài sản của Bá Kiến này rồi, nợ công chất đầy đầu, con cháu tụi bây sẽ cõng nợ đến gù lưng như thằng gù nhà thờ Đức Bà thôi, hay vậy tau chỉ đẻ toàn con gái, nó sẽ “lấy lỗ làm lời” mà mang lại hiệu quả kinh tế gấp trăm lần tuị bây, cái lũ chỉ có việc đào lổ hút lên bán ăn mà cũng …thua lỗ ! Hãy học tập con em gái tụi bây mà làm kinh tế, phải biết lấy lỗ làm lời, nghe chửa ./.
THƯỜNG ĐOÀN – K.9
Thứ Sáu, 5 tháng 5, 2017
HỌP MẶT KHÓA 3
Chiều ngày 4/5/2017 tại Đà Nẵng, Các anh chị K3 CHS ĐG đã tổ chức buổi gặp mặt lớp tại cafe Dư Âm (nhà riêng anh Nguyễn Cầu). Thuộc lớp đầu đàn năm thứ 3 sau khi trường Trung Học Đông Giang được thành lập (1963). Các anh chị K3 luôn giữ vững nếp sinh hoạt, gặp mặt truyền thống của lớp mình để mãi mãi tôn vinh và hoài niệm về một ngôi trường, về hình ảnh quí thầy cô, về tình bạn thuở học trò .. Qua đó giữ vững mối liên lạc, cập nhật thông tin về nhau, cho nhau, để sẻ chia các mặt đời sống tinh thần lẫn vật chất của các gia đình thân hữu trong hiện tại, tương lai...
Đây là buổi gặp mặt hàng năm lần thứ 19 của lớp K3. Lớp tổ chức gặp mặt nhiều nhất, thường xuyên nhất. Là niềm tự hào, sự ngưỡng mộ của anh chị em CHS ĐÔNG GIANG các khoá lớp trong ý hướng cội nguồn trường cũ, tình xưa...
Thứ Tư, 3 tháng 5, 2017
GIẤC MƠ
(Kính tặng thầy N.H.C)
***
Giá không có án tru di
thầy Chu dâng thêm tờ sớ nữa
bảy lộng thần nhởn nhơ phá phách
thì bệ hạ tự xử mình đi
xã tắc mới thái bình!
Oan nghiệt cái án tru di
một bữa đẹp trời đức vua ghé
là ngày tai hoạ tai ương
không chỉ riêng mình đầu lìa khỏi cổ
Ức Trai uất nghẹn... nhìn hàng đàn con cháu phải chết theo!
Sá chi cái án tru di
lúc ngồi trong trong củi sắt
Thánh Quát ung dung "tựa vương tựa đế " (*)
những lát gươm bay
hết đời ba kiếp!
Mắc mớ chi thần dân chúc tụng:
"thánh hoàng vạn tuế, vạn vạn tuế..."
Không lẽ chừ đây hạ thần phải tung hô:
"bệ hạ muôn năm, muôn tuổi..."
Đời người,
đời vua,
và cả triều đại của người
Làm gì có muôn tuổi, muôn năm
phải không đức vua kính mến?
PHAN THANH MINH - K9
Thứ Ba, 2 tháng 5, 2017
Thứ Hai, 1 tháng 5, 2017
Thơ PHAN MINH TA
thôi em đừng có quay về
để mình quên mất "lời hề " năm xưa ...
tình là như những giọt mưa
xanh xanh, đỏ đỏ cho vừa cuộc chơi
rứa là cũng hết một đời ...
đầu xanh tuổi trẻ hong phơi nắng hồng
yêu nường non bốn chục đông
dù nay em đã phai nồng.. sắc hương
mình về lê lết.. góc trường
tìm bông hoa phượng còn hương thuở nào
ngồi buồn mơ giấc chiêm bao
tưởng là em đứng, trên cành cao phượng gầy !!
thôi nha , đừng có về đây
Bến Thành, chợ Búng mình dây yêu kiều
tình xưa rụng xuống hoang liêu
ta thì thắp đuốc nắng chiều tìm em
PHAN MINH TA - K8
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)