DIỆU KẾ
Thấy trong khu vườn nhà có hàng cây xà cừ
cổ thụ hàng trăm tuổi, chắc là trồng từ đời ông cố, ông nội đến giờ, dưới con
mắt của nhà "cây(vàng)...học" của tui, thì đó là đống...tiền ! Phải
nghĩ ra cách gì đi chứ ? à...có rồi, quả là cái đầu "thấy tiền là
sáng...ý" ! Tui âm thầm lên "kế hoạch" thay thế cây một cách
khẩn trương...cưa máy đang chạy rào rào, thì vợ con phát hiện ra...quyết liệt
phản đối, cho rằng đây là tài sản "vô giá" của ông cha để lại, con
cháu phải "bảo tồn" chứ sao lại "phá đi" ? Mới hạ được mấy
cây buộc lòng phải dừng, tui đưa ra bản "kế hoạch" và "thanh
minh thanh nga" rằng...do nóng vội hoàn thành kế hoạch nên phải làm cả ban
đêm, do đó chưa kịp lấy ý kiến vợ và các con ? Vì rằng hàng cây này cũng có che
nắng, ngăn bụi, góp phần chống ô nhiễm môi trường cho cả hàng xóm nữa, nên chi
lũ hàng xóm về hùa cũng xúm vô "ném đá " tui tơi tả, thế là "mưu
sự tại nhân nhưng không thành sự tại ...dân", tui đành ...ngọng!
Nhưng..."hãy đợi đấy", thua keo
này , bày keo khác, tui tiếp tục lên kế hoạch "thay thế những cây sâu
bệnh"! vợ con lo mà giữ cây đấy nhé, cứ mỗi sáng thức dậy là có một vài
cây bị "ai đó" gọt vỏ xung quanh thân, thế nào nó cũng thiếu dinh
dưỡng mà thành cây bệnh thì tui không chịu trách nhiệm đâu, nói trước nhé ./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét