Thứ Ba, 20 tháng 5, 2014

CHÙM THƠ NGUYỄN VĂN GIA 12



HỌP

Người nghe : một anh điếc
Người nói : một gã câm
Nhưng cả hai đều biết
Đang bàn cái - trống - không .


ĐỪNG QUÊN

Cũng nhờ có đất thấp
Trời kia mới cao xanh
Những gì to lớn nhất
Cũng từ đất mà thành .


TÌNH MÙ

Nỏ thần kia quyết lấy
Chữ tình thật trêu ngươi
Đau lòng nhìn Trọng Thủy
Lại phỉnh phờ Mỵ Châu .


THÀ RẰNG

Bầy đàn là cái chi chi
Thà rằng lặng lẽ mỗi khi đi về
Rảo quanh cái cõi u mê
Rong chơi dăm bữa mai về hư vô .



TU TỪ TỪ

Dẫu biết tồn sinh là phiền trược
Giải thoát chi bằng con đường tu
Ngặt nỗi chưa tâm bình hạnh trực
Thôi thì ta cứ tu từ từ .


Nguyễn Văn Gia

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét