Thứ Năm, 22 tháng 5, 2014

BỎ DỞ

.
Bỏ dở mộng bình sinh 
Ra đi trời chưa sáng 
Sực tỉnh ôn chuyện cũ 
Sao lắm nỗi bất bình

Vườn cũ người mới ở 
Lẽ đời đã xoay nhanh
Đêm trước người đầy cửa
Hôm sau nào thấy ai

Nhà, đất tịch thu mất 
Mẹ đi mót ruộng nhà 
Cơm hẩm canh nước ốc 
Neo đơn lạnh lòng quê

Vân cẩu thì vân cẩu 
Sao chịu nổi cảnh đời 
Gió bụi còn mấy nỗi
Truân chuyên mãi trêu người


Thầy Nguyễn Đức Bạn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét