Chủ Nhật, 13 tháng 11, 2022

MỘ GIÓ

 .

Ta đi chưa được - ngày đã muộn
Lì đòn hứng chịu ngọn roi mây
Lịch sử di căn niềm thương tổn
Xuyên thấu tâm can khó giải bày

Ta về tay trắng quê hương trắng
Tứ cố vô thân bỏ cửa nhà
Nghi cả chính mình còn sống đặng
Tha cho tội chết - sống không tha

Ta ở làm thằng dân mạt hạng
Rể cây luồn dưới mạch đất sâu
Hữu cơ là nỗi buồn tiêu tán
Nuôi dưỡng tâm hồn xanh lá dâu

Giải mã ván cờ khi tàn cuộc
Phỉnh lừa thiên hạ giải Nobel...
Hòa bình có muốn không tin được
Câu trắng vờn qua một bóng đen

Ta ở đường cùng trong hẻm cụt
Lành tiếng chim gần - tiếng chuột xa
Cống rãnh ngoài kia trồi nước đục
Rủ cờ treo kèn trống đám ma

Ly rượu tẩy trần rưới xuống đất
Mộ gió đời ta xanh cỏ hoang
Giữ lại thanh danh chịu thương tật
Khảo cổ soi tên biết đá - vàng

Câm lặng nỗi lòng chuông tháp lạnh
Bóng ngã thời gian phế tích đen
Thương cảm "Thằng Gù" trong bất hạnh
Lãng mạn một thời ai nhớ - quên.

Nguyễn Hữu Thụy – K3

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét