Thứ Hai, 31 tháng 10, 2022

ĐƯA VỢ ĐI CHỢ TẾT

 .

Ừ, em cứ đi mà chộn rộn với người ta
Mà xét nét từng mớ rau củ quả
Buổi chợ đương thì ồn ả
Anh làm trai ngoan chờ vợ chợ đông

Anh cũng như ai xuất sắc đức làm chồng
Ông nào cũng ta đây cưng vợ
Dẫu cả ngàn dáng kiều rực rỡ
Xin em đừng chút bận lòng

Anh chọn hoa mai
Anh chọn hoa hồng
Những chúm nụ chực bung tràn xuống phố
Em ở đâu chập chùng biển chợ
Hoa nầy anh dành để cho em

Vạn gam màu đang độ lên men
Vạn khuôn mặt người bước ra từ cổ tích
Anh chợt ngộ một điều rất thiệt
Xuân của cuộc đời cũng của xuân ta

Xuân đang về đâu chỉ thắm ngàn hoa
Trong nỗi lo toan có niềm hy vọng
Bữa trước bữa sau cùng chung nhịp võng
Mỗi giọng cười ăn ảnh biết bao nhiêu

Mỗi phút chờ nhau gói gắm tình yêu
Có những điều mình không cần nói
Anh chờ em ở mùa xuân bến đợi
Nắng thơm tho ấm áp dương hoà

Ừ, tất nhiên mình sẽ về nhà
Tay lái lụa anh tất nhiên rất xịn
Mình mời cả đất trời đang ửng chín
Vi vu đường về cho kịp lễ tất niên.

Nguyễn Đại Bường - K10

Thứ Sáu, 28 tháng 10, 2022

VÀO ĐÔNG.

  

Vẫn còn nắng tháng mười, tô vàng nơi bậu cửa
Vẫn còn sóng dịu đưa, chưa cuồng nộ đổi dời
Biển nghiêng nước vào lòng, một chút lạnh buồn rơi...
Gió vẫn nhẹ gót chân... sao rối bời kỉ niệm...

Bọt nước trắng dựa bờ, uống đến vơi chiều tím
Em xa biển một ngày... tắt lịm từng giờ vui
Gió vẫn rủ Anh đi, nghe bóng nước ngậm ngùi
Sóng nhớ Em cuộn trào, mây dâng đầy khoảnh khắc.

Từng phút ấy trôi qua... rủ Đông về gom nhặt
Những yêu xưa trên mắt... giấu đợi buổi Em về
Ủ cho ấm thân ngày... nhỡ se lạnh về quê
Và hun khói câu thề ... ấm môi nhau trọn vẹn....

Nguyễn Công – K20



Thứ Hai, 24 tháng 10, 2022

CON ĐÊ LÀNG ĐẶNG

 .

Đôi lời mẹ kể chuyện xưa
Con về giữa nắng chói trưa đê làng
Bên dòng sông Đáy đò ngang
Bụi tre khóm trúc lá vàng níu chân

Bùi ngùi tưởng nhớ cố nhân
Cùng trâu từ sớm đồng gần, đồng xa
Mặt đê thuộc dấu chân bà
Chợ làng bánh đúc, bánh đa cháu chờ

Kĩu kịt nặng gánh thúng mơ
Tất tưởi năm tháng mẹ vờ nhẹ không
Ngày hè nóng, rét mùa đông
Hóng gió chiếu trải ngóng trông mùa vàng

Mưa nguồn nước cuộn làm tràn
Tiếng loa, tiếng mõ gọi làng hộ đê
Cái đói cái khổ cận kề...
Yêu quê mãi nhớ chuyện về đê xưa....

Đoàn Quân – K2





Thứ Sáu, 21 tháng 10, 2022

GỬI NHỚ TRONG CHIỀU

 .

Ngày mây rủ nắng thăm chiều
Và trang giấy trắng
Đặt điều nhớ thương
Ai ngơ ngẩn, nắng sân trường
Về chung nỗi nhớ con đường mình qua

Ngày cây ngã bóng hiên nhà
Mây ngày xưa trắng
Chiều qua một mình
Gởi ngày tháng cũ mênh mông
Thương nhành hoa dại
Trên đồng chờ ai!

Nguyễn Thị Điệp - K7



Thứ Tư, 19 tháng 10, 2022

DỊU DÀNG

 .

Dịu dàng nắng gió đầy tay
Chị ơi! con tạo xoay vần sắc không

Cánh diều căng ngọn gió đông
Cũng vừa gom đủ một vòng nôi đưa

Tơ trời luồn sợi chỉ thưa
Áo cơm níu mảnh trăng vừa phôi pha

Bão giông nào cũng can qua
Heo may rụng chín lịm lời ca dao

Xin mưa nhuộm thắm môi đào
Ù ơ, chị hát ngọt ngào câu thơ.

Ngô Thị Nhân



Chủ Nhật, 16 tháng 10, 2022

CHIỀU QUÊ

 .

Từng giọt rơi...
Soi về chiều rộng
Chim di cư
Ngày lạnh bốn phương trời
Lời yêu dấu!
Đã ngàn trùng xa lạ
Mưa đầy trời
Rét mướt tặng riêng tôi

Lòng đã cạn
Nghe Từ bi lá đổ
Người đi đâu
Sương gió cũng mịt mờ
Từng giọt rơi
Cũng đã tràn nỗi nhớ!
Còn bên đời
Ướt át một trang thơ...

Nguyễn Thị Điệp - K7



Thứ Sáu, 14 tháng 10, 2022

THUẬN TAY TRÁI

 .

Xã giao, chìa cái bắt tay
Hoá ra thiên hạ cầm lay tay mình
Vào bàn ăn cứ rập rình
Tìm nơi góc trái làm thinh mà ngồi

Thế giới có bảy tỷ người
Mình phe thiểu số từ thời mầm non
Bàn tay cầm bút thon von
Ô ly lọng ngọng từng con chữ hiền

Nhiều khi nằm trở giấc đêm
Choàng tay hụt hẫng bóng mình hanh hao
Ô hay sao cái đồng hồ
Phút giây giờ giấc phía nào trôi qua

Dìu em đi trọn đường xa
Bao nhiêu năm ấy thiệt thà bên nhau
Không nghe thuận nọ nghịch nầy
Vòng vai nào cũng tràn đầy thương yêu!

Nguyễn Đại Bường - K10


Thứ Sáu, 7 tháng 10, 2022

BÙI GIÁNG VÀ QUÊ NHÀ

 .

Vĩnh Trinh xưa vẫn trinh nguyên
Chốn quê ở tít trên miền trung du
Bềnh bồng theo nước sông Thu
Đò xuôi một chuyến biệt mù nẻo xa

Bỏ đồng tranh với cỏ hoa
Trên lưng bò cỡi lùa qua bóng chiều
Bỏ nàng Mọi nhỏ thương yêu
Bên bờ lau lách đìu hiu tháng ngày

Chuồn chuồn châu chấu vẫn bay
Mùa sim vẫn chín trên cây đợi người
Và hình như đã lâu rồi
Vẫn nghe tiếng dế bên trời tương tư

Nhớ câu: nhứt tự vi sư
Học trò Vạn Hạnh kể như số ngàn
Được thầy dạy một chữ vàng
Giữa đời thức tỉnh - mơ màng- chiêm bao

Rê tình trên sóng lao đao
Tiếc cho người đẹp ẩn vào trong tranh
Kim Cương - Phùng Khánh - Hà Thanh
Biết ai còn nhớ ảo tình thuở xưa

Biên Hòa - Chợ Quán chào thua
Họa chăng còn lại góc chùa Già Lam
Bắt chân chữ ngũ mà nằm
Nghe trong lời Phật khói trầm hương bay

"Giữ Thơm Quê Mẹ" những ngày
Dịch bao nhiêu sách tiếng Tây tiếng Tàu
Cái điên bứt phá cái đầu
Cho đôi mắt sáng rực màu tài hoa

Sự đời coi cứ như pha
Thênh thang khắp cõi không nhà dạo chơi
Mai xa bỏ hết về trời
Nhớ trong thiên hạ những lời thơ bay.

Nguyễn Hữu Thụy – K3
Trích từ tập thơ Hoa Tim



Thứ Tư, 5 tháng 10, 2022

ĐÊM Ở BIỂN MỸ KHÊ

 

Vỗ thăm thẳm vào đêm
Vào bãi cát, bờ dương, men bia và thiếu nữ
Những rì-sọt, những vi-la, biệt thự
Không có dấu chân em, chỉ hun hút ánh đèn

Con còng gió đã đi xa, đi tìm chỗ cho mình
Đi tìm chỗ đã thương nhau thì cho trót
Nơi hạt muối trên môi còn vị ngọt
Còn những phận người thầm thỉ gọi tên nhau

Con sóng rì rầm, con sóng lao xao
Mặt đại dương dựng hình sông, thế núi
Có viên sỏi lăn tròn từ đầu khe, ngọn suối
Có bài ca dao vàng óng sắc dâu tằm

Có lời ca Mẹ để lại nghìn năm
Có đôi mắt trừng trừng đêm canh giữ
Có tiếng thét nghẹn ngào đêm bỏ xứ
Có rặng san hô chơn chớn mộ phần

Vỗ thăm thẳm vào đêm
Vào cuộc tình mới đi qua một nửa
Con còng gió vẫn chưa hề trở lại
Vẫn trời đêm, vẫn sóng, một mình tôi.

HUỲNH VĂN MƯỜI - K7

Thứ Hai, 3 tháng 10, 2022

Thơ DƯƠNG PHÙ SA

 .

Hôm kia bão tố kinh hoàng
Nhìn cây run rẩy ngỡ sang đông rồi
Lúc chiều thấy lá khô rơi
Mới hay trời đất bồi hồi chớm thu.

Ai về ôn lại lời ru
Hay chừ ai đã viễn du phương nào
Đôi ba năm - giấc chiêm bao
Đắm say rồi tỉnh, ngọt ngào rồi cay.

Mây trời muôn kiếp vẫn bay
Rượu nghìn thuở, uống vẫn say như thường
Người lữ khách vẫn tơ vương
Những chiếc lá vẫn bên đường - vàng khô...

Dương Phù Sa - K19

Chủ Nhật, 2 tháng 10, 2022

HAI DÒNG SÔNG

 .

Ta rời phố nhỏ về quê
Nằm nghe con sóng Mỹ Khê vỗ bờ
Mây trôi Non Nước thẩn thờ
Sông Hàn vẫn chảy lửng lờ về khơi

Mai rời phố nhớ nón cời
Nhớ khi nước lụt mang tơi ra đồng
Nhớ đêm kéo cá ngoài sông
Nhớ người mẹ đợi chờ mong con về

Một đời ta mãi u mê
Bỏ con sóng nhỏ vỗ về bể dâu
Thu Bồn ơi! Chảy về đâu?
Xa quê nhớ phố hai đầu nhớ thương

Hai dòng sông mãi vấn vương
Chảy về đâu cũng quê hương cõi người!

Đỗ Khương Bình – K16