Vỗ thăm thẳm vào đêm
Vào bãi cát, bờ dương, men bia và thiếu nữ
Những rì-sọt, những vi-la, biệt thự
Không có dấu chân em, chỉ hun hút ánh đèn
Con còng gió đã đi xa, đi tìm chỗ cho mình
Đi tìm chỗ đã thương nhau thì cho trót
Nơi hạt muối trên môi còn vị ngọt
Còn những phận người thầm thỉ gọi tên nhau
Con sóng rì rầm, con sóng lao xao
Mặt đại dương dựng hình sông, thế núi
Có viên sỏi lăn tròn từ đầu khe, ngọn suối
Có bài ca dao vàng óng sắc dâu tằm
Có lời ca Mẹ để lại nghìn năm
Có đôi mắt trừng trừng đêm canh giữ
Có tiếng thét nghẹn ngào đêm bỏ xứ
Có rặng san hô chơn chớn mộ phần
Vỗ thăm thẳm vào đêm
Vào cuộc tình mới đi qua một nửa
Con còng gió vẫn chưa hề trở lại
Vẫn trời đêm, vẫn sóng, một mình tôi.
HUỲNH VĂN MƯỜI - K7
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét