Vẫn còn nắng tháng mười, tô vàng nơi bậu cửa
Vẫn còn sóng dịu đưa, chưa cuồng nộ đổi dời
Biển nghiêng nước vào lòng, một chút lạnh buồn rơi...
Gió vẫn nhẹ gót chân... sao rối bời kỉ niệm...
Bọt nước trắng dựa bờ, uống đến vơi chiều tím
Em xa biển một ngày... tắt lịm từng giờ vui
Gió vẫn rủ Anh đi, nghe bóng nước ngậm ngùi
Sóng nhớ Em cuộn trào, mây dâng đầy khoảnh khắc.
Từng phút ấy trôi qua... rủ Đông về gom nhặt
Những yêu xưa trên mắt... giấu đợi buổi Em về
Ủ cho ấm thân ngày... nhỡ se lạnh về quê
Và hun khói câu thề ... ấm môi nhau trọn vẹn....
Nguyễn Công – K20
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét