.
Từng giọt rơi...
Soi về chiều rộng
Chim di cư
Ngày lạnh bốn phương trời
Lời yêu dấu!
Đã ngàn trùng xa lạ
Mưa đầy trời
Rét mướt tặng riêng tôi
Lòng đã cạn
Nghe Từ bi lá đổ
Người đi đâu
Sương gió cũng mịt mờ
Từng giọt rơi
Cũng đã tràn nỗi nhớ!
Còn bên đời
Ướt át một trang thơ...
Nguyễn Thị Điệp - K7
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét