Nhà em thấp thoáng mảnh vườn
Thơ anh khổ hạnh thân nương sâu kèn
Giữa ngày trời đẹp nắng lên
Chao nghiêng cánh bướm thành tên khờ khờ
Nhà em gác vắng trăng chờ
Vọng theo tiếng gió gọi bờ bến không
Lộc tình nhuận sắc nhiên hương
Thuận tay gieo trái cầu thương tím lòng
Nhà em bảy ánh cầu vồng
Thấy trong tưởng tượng mây lồng bóng hoa
Láng giềng cách bến sông xa
Tiếng chim gù nhớ mù xa nẻo trần
Biết người thường có để tâm
Thương câu lục bát âm thầm đợi nhau
Bắt sao đủ bốn nhịp cầu
Cho tình anh đội trên đầu qua sông.
Nguyễn Hữu Thụy - k3 (Sài Gòn 1987)
Một thời Bình Thạnh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét