Nhạc và lời: Đỗ Xuân Khẩn
Ca sĩ: Thanh Trà
Chợ xuân
chở cả lưng mùa
Hoa hồng bung cánh nhụy khua nắng vàng
Đỏ đào lúng liếng nõn vừa
Xanh xanh lá liễu , đong đưa lộc vừng
Chợ xuân
bán cả ngày đừng
Bão giông hoa cải rưng rưng nhụy bầu
Chợ xuân bán cả ví dầu
Xếp tàu lá chuối rách ngày bão xa
Chợ xuân
chở cả miền hoa
Mơ mùa xuân đẹp Cúc hòa gió tơi
Chợ xuân trăng tỏa buồm khơi
Bán ơ* muối mặn, mua đời gừng cay
Chợ xuân
Mua cả vườn xuân
Ủ Nồng hương đất nhẹ tầng xốp phân
Mong cho tết đến đủ đầy
Mồ hôi tưới tắm, thắm ngàn cỏ cây
Ngô Thị Nhân - Chs ĐG
Ảnh st*(đơn vị đong muối của ng Quảng nam )
Mùa đông chừ nửa chặng rồi
Phùn mưa như thể từ người mưa ra
Chỉ riêng bấc lặn vào da
Cho em xúng xính chọn hoài áo len
Người về bày tiệc Noel
Chờ hồi chuông giáo đường nền nã ngân
Trên tường tờ lịch phân vân
Ngày Hăm lăm Chạp như gần như xa
Có em vé số đi qua
Phố đông hàng quán lập loà đèn đêm
Miếng cơm chơi cuộc trốn tìm
Bán mơ mua thực giáng sinh phận đời
Đồng quê cày lật đất rồi
Tay người ấm ủ bồi hồi hạt gieo
Từ trong buốt lạnh bọt bèo
Chỗ nầy mai sẽ vui reo lúa vàng
Có người phu chữ lang thang
Vác câu thơ để ngồi an cuộc tình
Biết mùa xuân mới làm thinh
Sắp về gõ cửa gọi mình xoè diêm.
Nguyễn Quốc Huân - K10 (21/12/2020)
Ai đã nuôi mai từ chốn quê
Em chở xuân về trên phố thị
Rất phản cảm với những lời hoa mỹ
Phơi nỗi buồn trên lưng áo dân đen
Mùa em tha hương chạy kiếm tiền
Mùa lo lắng những người nghèo khó
Mùa ăn chơi những nhà giàu có
Mùa trong anh nín thở qua sông
Cả một năm dân quay mòng mòng
Chưa thấy được cuối đường ánh sáng
Đã thấy tết mừng xuân mừng đảng
Hoa trên đường trôi nổi về đâu
Mùa em tha hương nắng gió dãi dầu
Thay quang gánh là vòng xe xuôi ngược
Mai nở sau lưng - phận đời phía trước
Chưa điểm dừng khi ngược dốc áo cơm.
Nguyễn Hữu Thụy - K3
S.gòn tháng Chạp 27.1.21
Em cứ về... Nghe mưa cuối mùa giũ lá
Nước sông Hàn xanh lạ đếm cầu quay
Chiều ba mươi đào đỏ rực sân ngày
Trăng trốn tiết đất trời thêm lộng lẫy
Nhặt sương đêm thuyền rồng say cánh lả
Mây Sơn Trà lơ lửng địu chuông ngân
Biển xanh hơn, yếm non thì con gái
Ngược sông nguồn lau mộ mẹ tàn đông
Trồng thêm bụi Cúc Tần hong tiểu tiết
Xén hàng trầu thôi khuyết bờ bắp non
Đón giao thừa lon ton giờ mừng tuổi
Nắng bừng lên cha tưới bụi tầm xuân
Em cứ về nghe mưa đầu mùa giũ lá
Nước sông Hàn xanh quá buổi chiều nay
Ngô Thị Nhân - Chs ĐG
Sáng thứ bảy ngày 23/01/2021, đại diện Quỹ khuyến học CHS ĐG-HHT đã đến trường Hoàng Hoa Thám trao tặng 10 suất học bổng, mỗi suất 1 triệu đồng cho các em học sinh nghèo, khó khăn, có tinh thần vượt khó.
Đây là đợt trao học bổng lần 1 năm học 2020-2021. Mong các em khi tiếp nhận tấm lòng của các anh chị CHS ĐG-HHT sẽ nỗ lực hơn nữa trong những năm học tiếp theo.
Cuối tuần, Tôn Ngộ Không cảm thấy nhàn hạ, chợt nhớ đất nước hạnh phúc nhất hành tinh có tên Ngộ Quá mà Đại Thánh ta đã một lần vinh dự được ghé thăm, ở mãi trên trời cũng chán, Đại Thánh liền đằng vân cái vù xuống hạ giới thăm chơi, nhất định phải ghé đất nước Ngộ Quá thêm lần nữa…
Lướt qua một đỉnh núi trọc lóc cây cối, trơ đất đỏ khô khốc, Đại Thánh để ý thấy hai ông tiên chăm chú đánh cờ trên một bàn đá giữa đỉnh, đích thị là Đế Thiên, Đế Thích đây rồi…Đại Thánh hô biến một cái, thành một gã kiểm lâm giữ rừng trọc, lân la đến gần làm quen:
- Thưa nhị vị tiên ông, xin được mạo muội hỏi…hai vị đây có phải là 2 cao nhân chơi cờ vô địch thiên hạ, có tên là Đế Thiên, Đế Thích?
- Cao cái con khỉ! Chúng tao là hậu duệ một ngàn đời của 2 vị cao nhân mà ngươi vừa mới nhắc tên…còn đây, ngươi banh mắt ra mà nhìn…bàn cờ đâu mà bảo tụi ông đánh cờ mậy?
- Thế nhị vị đánh cái gì lạ vậy?
- Ngươi nhìn rồi đoán xem thử cái giống gì?
- Thấy chằng chịt giống hình bát quái?
- Hơn thế nữa, nói luôn cho mầy hiểu: đây là “sơ đồ thập quái… Thuế”, chúng ta luôn nghiên cứu, sáng tạo, tìm tòi để tìm thêm các loại thuế mới bổ sung vào, và chúng tao đang tư duy để tìm thêm đây!
- Thế mà tôi cứ tưởng…hai tiên ông đang chơi cờ, luôn tiện xin hai quý nhân giới thiệu danh tính cho thảo dân được biết, được không ạ…
- Ta là hậu duệ của Đế Thích, tên là… “Đuế Thớp”!
- Còn ta là hậu duệ của Đế Thiên, tên là… “Đuế Thánh”!
- À ra vậy, nhìn cái “sơ đồ thập quái Thuế” của các ngài tôi thấy rối nhằng như cái đống rơm, thật sự chẳng hiểu gì cả, thế các ngài có… tìm thêm được loại thuế mới nào để bổ sung vào chưa vậy?
- Có chứ mậy, chúng tao nghiên cứu thấy thứ gì có thể đánh thuế được, đánh tuốt luốt, như đánh thuế “trà đá” này, vì kinh doanh trà đá lợi nhuận 500 đến 600%, tội gì không đánh? Như “bán vé số” này, thu nhập có ngày mấy trăm triệu, sao không đánh thuế được?
- “Đuế Thánh” ta mới nghĩ ra được “thuế đào rừng”, mới bổ sung vào sơ đồ đây nè, thấy có thiên tài không nào? Tuy rằng mỗi năm vào dịp tết xuân , đào rừng mới nở một lần, đồng bào miền cao mới lên rừng săn tìm chở về thành phố bán kiếm thêm chút tiền, lo cái bánh, tấm áo cho vợ , cho con… nhưng dù gì ta cũng phải thu, muốn đem về bán phải có đơn xác nhận vận chuyển chứ? Ta thu được thuế ở chỗ cái đơn đó đó!
- “Đuế Thớp” ta cũng mới vừa nghiên cứu và sáng tạo ra loại thuế mới rợi đây này… “thuế mặt nước”! “Đuế Thánh”, mau ghi vào sơ đồ để quên!
Đến đây Đại Thánh bức xúc quá, bèn hiện nguyên hình, móc cây thiết bản giắt trên mép tai, vung thẳng tay định giáng một gậy, nhưng… lại nhưng, khi ngọn cây thiết bản chọc thẳng lên trời cao, chuẩn bị giáng xuống, Đại Thánh cảm thấy vướng vướng cái gì, bèn nhìn lên bỗng thấy Bồ Tát Như Lai cười độ lượng, tay giữ ngọn cây thiết bản không cho Ngộ không đập xuống, giọng Ngài ôn tồn:
- Hai con Thiên Cáo làm nhiệm vụ “vặt lông vịt” lo ẩm thực nhà Trời, chúng trốn xuống trần gian lâu ni, ta kêu chúng không chịu về…thôi nể tình ta, Đại Thánh làm ngơ giúp!
Ngộ Không chau mày, thu nhỏ cây thiết bản giắt vào tai, trước khi rời đi Đại Thánh nói:
- Ta hiến thêm nhị vị một loại thuế nữa này, để cập nhật thêm vào sơ đồ “thấp quái Thuế” cho đủ bộ!
- Thuế gì vậy? thuế gì vậy? (cả “Đuế Thánh” và “ Đuế Thớp” nhao nhao)
- “Thuế Không khí”, miễn ai hít thở không khí là thu!
Nhị vị “Đuế Thánh” và “Đuế Thớp” cùng vỗ đùi cái đét:
- Thế mà không nghĩ ra, hay quá…ghi lẹ vào sơ đồ để quên!
Vì quá vui mừng, thay vì vỗ đùi, nhị vị vỗ trật chỗ...khác, nên đau đớn đến nhăn mặt, còn Ngộ Không thì lầm lũi bỏ đi, miệng lẩm bẩm:
- Đúng là Đất nước Ngộ Quá có khác, xứ sở hạnh phúc nhất hành tinh cũng đúng luôn!
Thường Đoàn – K9 (1/2021)
Tôi về Mỹ Khê nằm nghe sóng vỗ
Nhớ mắt em màu xanh biếc trùng dương
Ngày xưa đó tôi em đùa trên cát
Xa nhau rồi sao còn mãi vấn vương
Vẫn bãi cát - vẫn thùy dương tóc rũ
Sao trong lòng tôi bất chợt ngẩn ngơ
Tôi lang thang trên lối đầy kỷ niệm
Tình yêu kia còn giữ đến bao giờ
Tôi - dã tràng vùi sâu mình trong cát
Nghe cô đơn rét mướt chảy qua hồn
Biển vẫn thế vẫn vô tình ca hát
Có em đâu nghe sóng ngắm hoàng hôn
Vẫn còn lại dấu chân ngày xưa ấy
Thuở môi hồng hai đứa mãi rong chơi
Tôi còn nhớ và còn thương biết mấy
Dù giờ đây đã cách biệt phương trời ...
Nguyễn Tấn Lực - K6
Chiều đông buốt giá tận tâm can
Chất ngất buồn riêng suối lệ tràn
Những tưởng vườn thơ vang tiếng sóng
Nào hay bến mộng lịm hoa tàn
Nhìn mây núi Chúa hồn tan tác
Cảm cảnh Bàn Sơn dạ xốn xang
Lời hứa tao phùng chưa kịp tỏ
Mà nay cách biệt đến muôn ngàn
Liên Trinh - K20
Có những vì sao đã chết từ lâu
Nguồn ánh sáng tắt dần trong bóng tối
Có những dòng sông bốc hơi mây khói
Trơ đáy thời gian đất đá phơi buồn
Có thể Huế xưa vang tiếng sông Hương
Dẫn dắt lòng người trong cơn mê hoặc
Dỗ giấc phù hoa thơm mùi nhan sắc
Non nước hữu tình Hương Tích - Phong Nha!
Ngày đất trời một lúc nổi phong ba
Dòng sông đó không còn là thơ mộng
Những cảm xúc bồi hồi trong tâm tưởng
Đã bọt bèo trên ngọn sóng thiên tai
Trắng xóa thời gian biển rộng sông dài
(Sông có khúc và lòng người có lúc)
Nhịp cầu gãy chơ vơ đôi bờ vực
Cỏ Bồ Hương năm tháng lạt phai hương
Khi dòng sông đã mất hút nghìn trùng
Giọt nước vắt khô mùa lá khép
Nàng thơ ngủ trong mồ yên mả đẹp
Thi sĩ - hề! hồn phách cũng siêu thăng.
Nguyễn Hữu Thụy - K3 (S.gòn 2019 - đã chỉnh sửa)
(Quảng Huế-Đại Lộc, quê Ngoại của tôi)
Là nơi mẹ oa oa mở tiếng chào đời
Xanh rực nắng triền dâu thiếu nữ
Tháng Chạp khói đồng ướp vào hơi thở
Bờ tre ran ríu chim về
Ngày Ngoại gả con gái về nguồn
Dòng Giao Thuỷ trôi xuôi
Nước mắt Ngoại chảy ngược
Nong kén nong tằm óng sợi tơ vàng giăng thao thức
Ai lên Hòn Kẽm, Đá Dừng
Thương cha, nhớ mẹ quá chừng bậu ơi...
Bên bờ Vu Gia Ái Nghĩa
Là nơi cha chôn nhún rau con
Con so về nhà mạ
Là nơi con ký gửi tuổi thơ mình
Bàn tay Ngoại hóp hơ cho con thắm da chắc dạ
Nồi lá xông thơm nức ánh phù sa
Là nơi con mỗi buổi mai tựa cửa
Ngóng Ngoại về thúng mủng chòng chành đầu ngõ
Con tò he đỏ xanh nhuộm màu vào giấc ngủ
Miếng cơm cháy bếp quê giòn rụm cả chiều nồm
Bốn mươi năm, con lạc phận mình
Ngọn cỏ bên đường thành cỏ thiêng ùa ùa về ký ức
Qua Quảng Huế con lặng thầm không khóc
Mà nhánh hương gầy toả khói lại rưng rưng
Ngoại ơi, chừ thong dong mây trắng
Con ngoáy cho ai dập miếng trầu cay
Không còn nghe tiếng gậy khua lộc cộc
Chỉ còn đây bên lở vọng bên bồi
Bên lở bên bồi dòng sông về nguồn ngân câu hát
Hò khoan hố hụi nhịp tao nôi!
Nguyễn Đại Bường - K10
Ai cũng biết xưa kia, ở nước Lỗ có một cái đỉnh rất quí, vua nước Tề biết được bằng tìm mọi cách chiếm đoạt, mà khổ nỗi nước Tề là nước đàn anh của nước Lỗ, nên vua Lỗ sợ dập mật, Tề bảo đâu nghe đó, bảo đem cái đỉnh dâng lên là phải dâng liền, không nói nhiều…Nhưng vua Lỗ vốn rất quí cái đỉnh, không muốn nó mất về tay vua Tề, nên cùng thuộc hạ bí mật cho làm cái đỉnh giả để tráo, do không tính trước được rằng vua nước Tề và thuộc hạ rất ranh ma, đã biết tỏng ý đồ, vì rằng cả hai nhà cầm quyền anh em đều học chung một trường, chung sách vở, chung thầy, nên tính lưu manh giống nhau, tính dối trá lừa lọc giống nhau, tính lật lọng giống nhau, nên chi vua Tề bảo vua Lỗ sai Nhạc Chính Tử đem cái đỉnh sang mới chịu nhận, điều này đã gây khó cho Nhạc Chính Tử vì đây là con người cương trực.
Nhưng thôi, chuyện xưa này chỉ nhắc cho vui vì nó liên quan đến chữ Lỗ, hôm nay ta bàn chuyện khác vui hơn, chuyện là thế này… ngày xưa nước Lỗ có một cái đỉnh, nhưng ngày nay nước Đỉnh có tới 40 cái… lỗ. Thiết nghĩ ta cũng nói sơ qua về nước Đỉnh một chút, sở dĩ có tên nước Đỉnh là vì ở xứ sở này cái chi cũng đỉnh hết, xây dựng cái gì hay làm cái gì, kể cả cái bánh, tô phở…cũng phải to nhất, cao nhất, hoành tráng nhất, có nghĩa là đỉnh nhất, ngay cả trí tuệ cũng… đỉnh cao, điều này không nói ra thì ai cũng biết, kể cả thằng bờm…mà đỉnh nhất của những cái đỉnh ở xứ sở này là cái sự… chui, trăm thứ đều chui, học hành thi cữ… chui, xây dựng công trình… chui, tiến sĩ…chui, ngay cả phi thuyền đi ngoại giao giữa các vì sao cũng.. có người chui, huống hồ chi là…thi hoa hậu, cho nên việc thi hoa hậu chui cũng là chuyện hết sức bình thường!
Chuyện cũng hơi ồn ào tí chút, khi mới đây người ta tổ chức một cuộc thi hoa hậu có tên: HOA HẬU MUA DANH SẮC ĐẸP VẸT! Cuộc thi sắc đẹp mà chỉ có bó gọn trong 40 thí sinh, địa điểm thi thì thay đổi như chạy giặc, ai đời thi hoa hậu kiểu chi chẳng có vòng gửi xe, vòng loại, vòng bán kết chi cả, mà chỉ thi mỗi một đêm chung kết duy nhất cho cả 40 thí sinh, cũng không hề có khán giả cổ vũ??? Người đoạt vương miện tố cáo rằng: Nói cuộc thi mà chẳng có thi thố chi cả, một nửa số thí sinh được gọi lên trao giải tùm lum tá lả, còn ngôi hậu của bà cũng chẳng biết vì sao mình đoạt? chỉ biết rằng mình được ban tổ chức yêu cầu chi hơn cả tỉ đồng để tài trợ và chủ yếu là để “thầy” huấn luyện kĩ năng và kiến thức để thi cho đoạt giải? tìm hiểu ra bà mới biết rằng cả 40 thí sinh, mỗi người đều được ban tổ chức kêu gọi tài trợ với số tiền nhè nhẹ có gần tỉ đồng như nhau, có lẽ những người đoạt giải từ cao xuống thấp căn cứ số tiền “cúng” cho “thầy” huấn luyện, mà thầy huấn luyện lại là chủ khảo!…hỏi kỹ kỹ chút nữa bà phát hiện ra…cuộc thi cũng không được cơ quan chức năng cấp phép???
Bà hoa hậu nhiều lần liên hệ ban tổ chức xin giấy chứng nhận hoa hậu, nhưng…bà trưởng ban tổ chức có tên Mai Nghĩa Trang biến mất khỏi màn hình…di động?!? Bà hoa hậu tỉnh ngủ ngộ ra rằng: đây là một cuộc thi hoa hậu chui và lừa đảo Trắng Văn Trợn, một hình thức mua danh hiệu “lởm” giá cao, bèn làm đơn tố cáo cuộc thi hoa hậu chui, trao danh hiệu “mồm” đến cơ quan chức năng và yêu cầu điều tra xử lý nghiêm!
Chuyện cười không nổi này vừa xảy ra ở nước Đỉnh, cho nên nước Đỉnh có 40 cái… lỗ là vậy, nó khác với nước Lỗ có 1 cái Đỉnh lúc xưa.
Thường Đoàn – K9 (tháng 1/2021)
Sáng thứ bảy 09/01/2021, đại diện Quỹ tri ân & tương trợ CHS ĐG-HHT đã đến trường Hoàng Hoa Thám trao 17 phần quà cho 17 học sinh lớp 10 mà gia đình gặp khó khăn do hậu quả đợt bùng phát dịch vừa qua.
Về phía Chi hội khuyến học nhà trường có sự hiện diện của thầy Lê Thiện Trà và thầy Nguyễn Bách.
Do sự vắng mặt của hai em Đinh Quang Hiếu và Nguyễn Thị Yến Nhi, số thực chi chỉ là 15 phần trị giá 15 triệu đồng. Số tiền này nằm trong khoản 17.150.000 đồng còn lại trong các khoản đóng góp của CHS ủng hộ học sinh HHT trong đại dịch Covid-19.
Các anh chị đại diện Quỹ đã quyết định bổ sung số tiền 2.150.000 đồng còn lại vào Quỹ để sử dụng sau này.
Gió xuân nhẹ mơn man trên tà áo
Hoa mai vàng lóng lánh hạt sương mai
Nắng xuân đến ấm hồng lên môi má
Đường trải hoa em nhè nhẹ gót hài
Nở nụ cười em vui cùng xuân mới
Trải tâm hồn theo gió đến muôn nơi
Tuổi vào mộng con tim đầy nhựa sống
Ánh mắt xanh như nói biết bao lời
Cùng mùa xuân bài tình ca em hát
Khúc xuân hồng bao cánh bướm ngẩn ngơ
Trên biển xanh thì thầm con sóng gọi
Yêu thương kia nào ai dễ hững hờ
Bên tai anh thì thầm em khẽ nói
Mình sánh vai đi khắp bốn phương trời
Tình yêu đẹp trong mùa xuân tươi thắm
Hạnh phúc nầy sẽ tràn ngập muôn nơi ...
Nguyễn Tấn Lực - K6
Tháng giêng sương mận chửa ửng làn
Lấp lóa mây đào nắng se loan
Sấp ngữa bụi trần lơi tay kiếm
Úp mặt đời nghe nước sông chan
Mấy bận mưa nguồn trăng lạc suối
Đôi lần bấc đuổi vó câu phơi
Cuối đông đỏng đảnh thì con gái
Lập xuân trẩy lá nhụy mai ngời
Bên sông hoa cải sắp giòn bông
Mẹ trải nong phơi xếp cảo hồng
Nếp non nõn tàu xanh xanh liếp
Mực thơm tay thảo nhịp thơ bồng.
Ngô Thị Nhân
BAO CONG CONG XỬ ÁN PHẠM THẾ … LỰC.
Huề… xù!
Bao Cong Cong bước ra công đường, ngồi vào vị trí chuẩn bị xử án, Công Tôn Sách Nhiễu ôm đống hồ sơ trên chục ký ngồi vào bàn làm việc, Triển Chiêu Trò dẫn phạm nhân vào… Phủ Khai Hôi Hôi hôm nay xử một vụ tham nhũng lớn!
Bao Cong Cong ghé tai nói nhỏ Công Tôn Sách Nhiễu:
- Chuẩn bị tinh thần xử một phạm nhân tầm cỡ…
- Bẩm đại nhân…mà phe địch hay phe ta vậy?
- Ngu vậy mầy, phe ta mới xử “kín” chứ, phe địch phải xử “hở” rồi quất tới nơi luôn chứ mậy!
- Dạ, thần hiểu, thần sẽ cố gắng đơn giản hóa phần luận tội…
Bao đại nhân quay sang tội phạm:
- Trước công đường, ngươi khai rõ họ tên, chức vụ?
- Bẩm đại nhân, tôi tên…Phạm Thế Lực, chức vụ: chủ…soái!
- Tội danh tham ô của ngươi đã đầy đủ bằng chứng, ngươi còn gì để nói nữa không?
- Dạ bẩm, tội tôi đã rõ, tôi không có ý kiến gì, chỉ xin xem xét các tình tiết giảm nhẹ, ví dụ như…gia đình có công, bản thân có nhiều thành tích phá án, thời gian cống hiến cho sự nghiệp bảo vệ tổ quốc nhiều…vân vân và vân vân!
- Tốt! Biết nhận tội, biết nhận sai là oke, ta sẽ cố gắng áp dụng các biện pháp giảm nhẹ , nhưng…vẫn trên tinh thần thượng tôn pháp luật! Triển Chiêu Trò, đi lấy ghế mời phạm nhân ngồi…
- Bẩm đại nhân…không được ạ, tội phạm trước công đường không thể ưu đãi như thế được!
- Ngu vậy mầy, xử kín mà…ai biết? phải tôn trọng phạm nhân chứ…mọi người được bình đẳng trước…công đường!
- Bẩm đại nhân: rõ!
Bao Cong Cong bước xuống, đi đến bên Triển Chiêu Trò, nói nhỏ:
- Ngươi có biết hôm nay phủ Khai Hôi Hôi ta xử tội phạm thuộc phe nào không?
- Phe ta!
- Giỏi…thế thì ngươi cứ y lệnh ta mà làm, cấm có ý kiến ý cò gì cả, rõ chưa?
- Dạ rõ!
- Mà này… ta dặn trước, vì là người của phe ta nên lát nữa xử xong, ngươi nhớ đến vỗ vai tội phạm và an ủi vài câu cho phải phép hỉ!
- Tuân lệnh!
Bao Cong Cong trở lại vị trí cũ, tuyên bố buổi xét xử bắt đầu, nhưng vì xử “kín quá” nên chẳng biết mô tê gì cả…hết!
Thường Đoàn - K9 (01/2021)
Người làm thơ như người đi gieo hạt
Mười hạt qua tay chọn một hạt lành
Hy vọng bao giờ cũng là màu xanh
Theo hạt nẩy mầm trên phù sa tiếng hát
Khoác áo bụi đời quẩy tình đi gieo hạt
Trời đất nghịch thường trong cả tiết xuân
Tình vơi đi... vơi đi bao lần
Vai thêm nặng những nhọc nhằn tuổi trẻ
Hạt mến thương lăn tìm cội rễ
Bật mầm xanh trong hương vị tê đau
Có lẽ xuân này lẫn đến xuân sau
Mỗi hạt tim người hoa phải nở
Mùa đông sẽ tàn dần theo ngọn gió
Hạnh phúc treo giọt nước mắt trên cành
Quà tặng này gởi lớp tuổi xanh
Người gieo hạt nhận niềm vui thầm lặng
Ngày lại đẹp bên thềm rêu hanh nắng
Non mởn màu tươi lá Trạng nguyên
Chim Khách về gọi tiếng thân quen
Tương lai mới theo thời gian bắt nhịp .
Nguyễn Hữu Thụy - K3
S.gòn không ngày tháng