HẬU DUỆ CỦA ĐẾ THIÊN, ĐẾ THÍCH.
Cuối tuần, Tôn Ngộ Không cảm thấy nhàn hạ, chợt nhớ đất nước hạnh phúc nhất hành tinh có tên Ngộ Quá mà Đại Thánh ta đã một lần vinh dự được ghé thăm, ở mãi trên trời cũng chán, Đại Thánh liền đằng vân cái vù xuống hạ giới thăm chơi, nhất định phải ghé đất nước Ngộ Quá thêm lần nữa…
Lướt qua một đỉnh núi trọc lóc cây cối, trơ đất đỏ khô khốc, Đại Thánh để ý thấy hai ông tiên chăm chú đánh cờ trên một bàn đá giữa đỉnh, đích thị là Đế Thiên, Đế Thích đây rồi…Đại Thánh hô biến một cái, thành một gã kiểm lâm giữ rừng trọc, lân la đến gần làm quen:
- Thưa nhị vị tiên ông, xin được mạo muội hỏi…hai vị đây có phải là 2 cao nhân chơi cờ vô địch thiên hạ, có tên là Đế Thiên, Đế Thích?
- Cao cái con khỉ! Chúng tao là hậu duệ một ngàn đời của 2 vị cao nhân mà ngươi vừa mới nhắc tên…còn đây, ngươi banh mắt ra mà nhìn…bàn cờ đâu mà bảo tụi ông đánh cờ mậy?
- Thế nhị vị đánh cái gì lạ vậy?
- Ngươi nhìn rồi đoán xem thử cái giống gì?
- Thấy chằng chịt giống hình bát quái?
- Hơn thế nữa, nói luôn cho mầy hiểu: đây là “sơ đồ thập quái… Thuế”, chúng ta luôn nghiên cứu, sáng tạo, tìm tòi để tìm thêm các loại thuế mới bổ sung vào, và chúng tao đang tư duy để tìm thêm đây!
- Thế mà tôi cứ tưởng…hai tiên ông đang chơi cờ, luôn tiện xin hai quý nhân giới thiệu danh tính cho thảo dân được biết, được không ạ…
- Ta là hậu duệ của Đế Thích, tên là… “Đuế Thớp”!
- Còn ta là hậu duệ của Đế Thiên, tên là… “Đuế Thánh”!
- À ra vậy, nhìn cái “sơ đồ thập quái Thuế” của các ngài tôi thấy rối nhằng như cái đống rơm, thật sự chẳng hiểu gì cả, thế các ngài có… tìm thêm được loại thuế mới nào để bổ sung vào chưa vậy?
- Có chứ mậy, chúng tao nghiên cứu thấy thứ gì có thể đánh thuế được, đánh tuốt luốt, như đánh thuế “trà đá” này, vì kinh doanh trà đá lợi nhuận 500 đến 600%, tội gì không đánh? Như “bán vé số” này, thu nhập có ngày mấy trăm triệu, sao không đánh thuế được?
- “Đuế Thánh” ta mới nghĩ ra được “thuế đào rừng”, mới bổ sung vào sơ đồ đây nè, thấy có thiên tài không nào? Tuy rằng mỗi năm vào dịp tết xuân , đào rừng mới nở một lần, đồng bào miền cao mới lên rừng săn tìm chở về thành phố bán kiếm thêm chút tiền, lo cái bánh, tấm áo cho vợ , cho con… nhưng dù gì ta cũng phải thu, muốn đem về bán phải có đơn xác nhận vận chuyển chứ? Ta thu được thuế ở chỗ cái đơn đó đó!
- “Đuế Thớp” ta cũng mới vừa nghiên cứu và sáng tạo ra loại thuế mới rợi đây này… “thuế mặt nước”! “Đuế Thánh”, mau ghi vào sơ đồ để quên!
Đến đây Đại Thánh bức xúc quá, bèn hiện nguyên hình, móc cây thiết bản giắt trên mép tai, vung thẳng tay định giáng một gậy, nhưng… lại nhưng, khi ngọn cây thiết bản chọc thẳng lên trời cao, chuẩn bị giáng xuống, Đại Thánh cảm thấy vướng vướng cái gì, bèn nhìn lên bỗng thấy Bồ Tát Như Lai cười độ lượng, tay giữ ngọn cây thiết bản không cho Ngộ không đập xuống, giọng Ngài ôn tồn:
- Hai con Thiên Cáo làm nhiệm vụ “vặt lông vịt” lo ẩm thực nhà Trời, chúng trốn xuống trần gian lâu ni, ta kêu chúng không chịu về…thôi nể tình ta, Đại Thánh làm ngơ giúp!
Ngộ Không chau mày, thu nhỏ cây thiết bản giắt vào tai, trước khi rời đi Đại Thánh nói:
- Ta hiến thêm nhị vị một loại thuế nữa này, để cập nhật thêm vào sơ đồ “thấp quái Thuế” cho đủ bộ!
- Thuế gì vậy? thuế gì vậy? (cả “Đuế Thánh” và “ Đuế Thớp” nhao nhao)
- “Thuế Không khí”, miễn ai hít thở không khí là thu!
Nhị vị “Đuế Thánh” và “Đuế Thớp” cùng vỗ đùi cái đét:
- Thế mà không nghĩ ra, hay quá…ghi lẹ vào sơ đồ để quên!
Vì quá vui mừng, thay vì vỗ đùi, nhị vị vỗ trật chỗ...khác, nên đau đớn đến nhăn mặt, còn Ngộ Không thì lầm lũi bỏ đi, miệng lẩm bẩm:
- Đúng là Đất nước Ngộ Quá có khác, xứ sở hạnh phúc nhất hành tinh cũng đúng luôn!
Thường Đoàn – K9 (1/2021)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét