Người làm thơ như người đi gieo hạt
Mười hạt qua tay chọn một hạt lành
Hy vọng bao giờ cũng là màu xanh
Theo hạt nẩy mầm trên phù sa tiếng hát
Khoác áo bụi đời quẩy tình đi gieo hạt
Trời đất nghịch thường trong cả tiết xuân
Tình vơi đi... vơi đi bao lần
Vai thêm nặng những nhọc nhằn tuổi trẻ
Hạt mến thương lăn tìm cội rễ
Bật mầm xanh trong hương vị tê đau
Có lẽ xuân này lẫn đến xuân sau
Mỗi hạt tim người hoa phải nở
Mùa đông sẽ tàn dần theo ngọn gió
Hạnh phúc treo giọt nước mắt trên cành
Quà tặng này gởi lớp tuổi xanh
Người gieo hạt nhận niềm vui thầm lặng
Ngày lại đẹp bên thềm rêu hanh nắng
Non mởn màu tươi lá Trạng nguyên
Chim Khách về gọi tiếng thân quen
Tương lai mới theo thời gian bắt nhịp .
Nguyễn Hữu Thụy - K3
S.gòn không ngày tháng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét