Thứ Ba, 30 tháng 7, 2019
CẠN
Không cần hú gọi đò ơi
Dòng sông trút cạn nước phơi lòng mình
Bước chân cát níu luỳnh quỳnh
Tôi qua sông hạn giữa thinh rộng bờ
Giọt ngâu chưa bám đã khô
Trong veo trời tháng Bảy chờ giông mưa
Em còn quính quáng chợ trưa
Rổ rau, bó cải cũng vừa héo hon
Cái lu, cái ảng, cái chum
Gáo dừa rột roạt xót dùm nước nôi
Cọng rơm giòn giã lâu rồi
Trâu bò cúi gặm cái mùi bùn non
Lòng tôi bỗng hoá dòng sông
Lắng nghe đá cuội rộp phồng trên tay
Bờ tre tu hú gọi bầy
Con đò tỉnh giấc tưởng ai hú mình!
Nguyễn Đại Bường - K10
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét