Thứ Hai, 27 tháng 5, 2019

ĐOẢN KHÚC RỜI


1*
Cây tuyết bên thềm mới trổ bông
Vườn xuân đã nhuộm trắng hay không
Cỏ cây co lại trong hơi lạnh
Trách nắng không về để đợi trông !

2*
Biển chiều yên tịnh nước trong veo
Gió thoảng nhẹ bay nghe tiếng vèo
Mây nước giao tình màu xanh biếc
Tâm buông cõi vọng nhẹ nhàng theo

3*
Bình minh lấp ló ở chân trời
Nhịp sống trở mình thức dậy thôi
Trong làn sương sớm thơm mùi cỏ
Từng bước thong dong thật thảnh thơi!

4*
Ong bướm đa tình quấn quít nhau
Bên hoa duyên dáng cánh khoe màu
Nắng vàng óng ả say tình thắm
Nhuộm thấm hồn thu giấc mộng sâu...

5*
Ai bảo mùa đông nắng chẳng vàng
Sáng nay tia nắng thật long lanh
Vầng mây lơ lửng phơi mình tắm
Nắng ấm giữa mùa tuyết giá băng

Nguyễn Sỹ Tâm - K8

KÝ ỨC HÈ


Phượng hồng lác đác trên sân
Ta nghe ký ức lâng lâng trong lòng
Dạo quanh phượng vĩ đôi vòng
Bâng khuâng ngày ấy dậy trong lòng mình
Nhớ về những sáng bình minh
Thương tà áo trắng đẹp xinh đến trường
Qua lâu rồi vẫn mến thương
Tâm tình bạn học cùng trường năm nao
Hè về ve gọi xôn xao
Con tim rạo rực lối vào tuổi thơ
Hè về nối nhịp niềm mơ
Khắc ghi kỷ niệm có mờ được đâu
Tuổi thơ vội vã qua cầu
Thương về tuổi ngọc nhắc câu chuyện tình
Tâm tư lứa tuổi học sinh
Chung trường cùng lớp hành trình tuổi thơ.

Ngày 22/05/2019
Hồ Tiến Triển - k7



KHUYẾN HỌC


Sáng ngày 24/05/2019, trong Lễ bế giảng của trường Hoàng Hoa Thám, anh Trần Văn Điểu khóa 2 và anh Nguyễn Thanh khóa 8, đại diện Quỹ khuyến học CHS Đông Giang - Hoàng Hoa Thám đã trao 11 phần quà, trị giá 11 triệu đồng, cho 11 em học sinh HHT đã có ý chí vượt khó vươn lên trong học tập.




Dạ Khúc Vô Thường


*/ Mùa trăng đơn côi.

Canh khuya khoét giấc miên trường
Khói tương tư quyện triều cường nhớ ơi
Lá đêm trở giấc không lời
Não nùng cuộc lữ mộng rời rã riêng

Tròn trăng vành vạnh hẳn hiên
Sen vàng hé nụ trinh nguyên tuổi bồng
Môi xinh be bé thơm nồng
Tao nôi bóng mẹ dõi trông ngày dài

Xanh xuân chiếc lá thuộc bài
Ép trang lưu bút sầu ngai ngái sầu
Hồn nhiên mộng thả về đâu
Nghiêm cung đá dựng bể dâu cuộc tình

Chòng chành sóng dập nghiêng chinh
Hải âu lẻ cánh linh đinh thân gầy
Chân trời ly cách nước mây
Hồn hoang mạc trống đong đầy luyến thương

Nhện sa ca khúc vô thường
Cành liên hoa đẫm mù sương điệp trùng
Cỏ may đan lối lao lung
Phù sinh bèo giạt mịt mùng khơi xa

Tà dài diễm thúy tha la
Dấu in tiềm thức nuột nà bờ vai
Môi mềm ngóng đợi riêng ai
Đường tim buốt cóng bẻ bai dỗi hờn

Vọng âm dội nhớ chờn vờn
Buông tuồng bờ giậu đường trơn nẻo về
Dặm trường lặn hụp bến mê
Trắng vòng tay trắng bốn bề lạnh tanh

Thạch Thảo viên, rằm tháng tư, Sunday, May 19, 2019.
Vũ Đan Huyền -K7


Chủ Nhật, 26 tháng 5, 2019

THƯ GIÃN CUỐI TUẦN


BAO CONG XỬ ÁN....

Quê....u!
Công Quỹ Sạch (cháu nhiều đời của Công Tôn Sách) ngồi vào vị trí mần việc, Triển Hạ Bệ (chít của Triển Hộ Vệ) dắt phạm nhân vào...Bao Cong như thường lệ đập bàn cái bốp bằng thanh gỗ quí do phá rừng Trường Sơn mà có:
- Nữ kia, xưng danh, nghề nghiệp?
- Dạ, tiện nữ tên...Trân Dài, nghề nghiệp... kinh doanh vốn tự có!
- Trân Dài ư? Nghe cái tên là biết ngươi bị ....trai nó... dần! Đúng hôn? Còn vốn tự có là thế nào, mau giải trình ta rõ?
- Dạ, vốn tự có là vốn khi sinh ra đã có sẵn! Ngu thế mà mà đi xét xử người ta, hèn chi dạo này có nhiều ông phát biểu dạng ngáo đá, khùng khùng điên điên đến con nít cũng cười són...lệ!
- Ê con kia, chớ hỗn! Bọn ta tuy làm lớn nhưng đa phần học hành không ra gì, nhưng nhờ có hậu duệ, quan hệ, tiền tệ... nên mua điểm thi, mua bằng, mua chức... để được ngồi trên cao chót vót mà phán lung tung phèo, vậy nên thông cảm cho tụi tao nghen.
- Thông cảm cho ông ai thông cảm cho tui? Tui phạm tội gì mà xử tui?
- Tội bán vốn tự có!
- Ô hay, của tui thì tui bán, tui mua gì là quyền của tui... chẳng chết chi ai, sao các ông lại bắt, xử lý cả khách hàng của chúng tôi là sao?
- Triển Hạ Bệ đâu, hốt...không nói nhiều!
- Khoan đã... cho tui 5 phút, tui có ý kiến!
- Nói đi, Công Quỹ Sạch đâu , canh giờ...
- Tui có vốn tự có tui bán, vì có người mua nên tui phải bán, nói một cách biện chứng là có cầu thì có cung, thuận bán thuận mua, không ai bắt ép ai, bây giờ tui xin được so sánh thế này... bộ học vừa rồi cũng mua bán, mà lại mua bán điểm thi, nếu đem ra so sánh thì tội của tôi mới bằng cây kim, còn tội của mấy ông mua bán điểm thi phải bằng con voi ma mút! Cứ cho rằng tôi mang mầm bệnh đi chăng nữa thì ảnh hưởng tới hạnh phúc của một vài gia đình, một số không lớn khách hàng thân thiết của tôi, trong khi mua bán điểm thi thì sao? Một người thi vài ba điểm sau này trở thành bác sĩ, họ sẽ giết bao nhiêu bệnh nhân? trở thành quan toà sẽ tạo ra bao nhiêu oan khiên cho xã hội, trở thành giáo sư tiến sĩ sẽ tạo ra bao nhiêu thế hệ trẻ dốt nát, trở thành nhà hoạch định kinh tế sẽ tai hại ra sao, trở thành nhà lãnh đạo thì đất nước sẽ đi về đâu.... vân vân và vân vân, kể ra khiếp thật! Thế thì tại sao tôi bán vốn tự có của tôi, đại nhân bắt xử luôn cả khách hàng của tôi, còn bộ học mua bán điểm tội tày trời , nguy hại gấp triệu lần của tôi thì chỉ bị xử lý người bán, còn người mua vô can? Vậy có công bằng không? Đại nhân ngon trả lời đi?
- Con Trai Dần, ít nộn... Trân Dài tiện tỳ kia, hỏi chi khó quá! Ngươi đòi công bằng ư? Xưa rồi Diễm, công bằng chỉ là khẩu hiệu để trang trí cho vui thôi nha....có công bằng thì tên ta là Bao Công chứ không phải Bao Cong như bây giờ đâu, thôi, ta đã làm đúng qui trình, Vương Liều, Mã Hạm đâu, nhốt bọn mua bán tự có vào lao.
- Khoan, cho Trân Dài tui nói thêm một câu nữa thôi!
- Nói đi....
- Bao Cong ngài xử không những đúng qui trình, mà còn chiếu theo “luật lệ” nữa... nghĩa là... “luật” thì dành cho chúng tôi, còn “lệ” thì dành cho quan của mấy ngài!
- Hử?!?!

Thường Đoàn - K9

Thứ Sáu, 17 tháng 5, 2019

EM LẠI ĐI


Em lại đi như bữa nọ trăng tàn
Đêm chới với treo sao đầy núi cũ
Sóng vỗ bờ mãi một đời lam lũ
Sông mở lòng đón những cuộc chia ly

Ngày lại ngắn bước chân về hoang lặng
Chiều lại xa vạt nắng nhỏ bên thềm
Sương treo hồn lên cây cỏ thênh thang
Đêm uỷ mị thả giọt buồn lẳng lặng

Phương trời rộng còn trong bàn tay trắng
Dòng mây trôi đâu có bến bờ
Người lạc loài như cây cỏ hoang sơ
Đêm đã khóc cho ai mặt đất đầy sương trắng

Em lại đi theo bước đời thầm lặng
Trăng ân cần tròn khuyết treo đầu non
Giọt lệ còn rớt xuống thuở tình son
Đã theo sóng trùng khơi trôi vào đời biển rộng

Đỗ Khương Bình - K16

Thứ Tư, 15 tháng 5, 2019

Sờn Vai Áo Mỏng


Hoang liêu Thạch Thảo sắc hanh vàng
Đáy cốc nghiêng hờ ngóng gió sang
Nhập cõi phù sinh phơi áo bụi
Tàn cơn lãng tử đọng tro tàn
Tang bồng kĩu kịt đơ thân gánh
Cuộc lữ phong phanh mỏi kiếp mang
Chín suối đôi bờ lau trắng xóa
Sờn vai áo mỏng thấm cơ hàn

Thạch Thảo viên, Sunday, January 20, 2019.
Vũ Đan Huyền - K7

*/ Tự họa

Bơ Vơ Quán Vắng

Chạng vạng chiều đông ố nắng vàng
Bơ vơ quán vắng trở mùa sang
Xa vời mặc khách hồn trơ trụi
Vắng bặt tri âm phách úa tàn
Bến có rong rêu tình biển biệt
Đồi còn sỏi đá tứ hoang mang
Ai đi khuất hút trời thăm thẳm
Lối cũ giờ đây gió buốt hàn

Thạch Thảo viên, Sunday, January 20, 2019.
Vũ Đan Huyền.

___o0o___

*/ Thơ họa 1 (Sờn Vai Áo Mỏng)

Một Phiến Tâm Tình

Thạch Thảo hồn thơ nhuộm sắc vàng
Gió ngàn lãng tử gió bay sang
Một kiếp phù sinh hồ cát bụi
Trăm năm mộng ước chẳng phai tàn
Thủy Vu một phiến tình nặng trĩu
Muôn đời huyền sữ vẫn còn mang
Mai biệt trần gian về chín suối
Có ai chia sẻ nỗi ôn hàn .

Sài thành phương Nam,
Nguyễn Tấn Lực - K6

*/ Thơ họa 2 (Sờn Vai Áo Mỏng)

Thu Chờ

Đã biết mùa thu lá rụng vàng
Sao còn gióng giả đợi mùa sang
Môi vừa thắm nụ đà tan tác
Mộng chớm vào say đã lụi tàn
Xót phận Sâm Thương sầu níu vói
Thương tình Ngưu- Chức lệ vương mang
Bao giờ lũng vắng vơi sầu muộn
Bến đợi Hàn giang ngớt rét hàn

Hàn giang bến đợi,
Liên Trinh


Thứ Hai, 13 tháng 5, 2019

MÔNG MÊNH MƯỜI SÁU


Nắng ơi xin hãy nhẹ nhàng
Em tôi mỏng mảnh như làn sương bay
Đi qua những tháng cùng ngày
Tuổi trăng tròn lẻ đắm say hương tình

Như hoa hồng thắm tươi xinh
Câu thơ khúc nhạc cho mình ngất ngây
Tóc thề theo gió bay bay
Dài tay với mộng trăng gầy soi nghiêng

Ngọt ngào mười sáu tuổi tiên
Cho hồn phiêu lãng về miền mộng hoa
Long lanh như hạt sương sa
Biếc xanh bóng nước khi tà dương rơi

Mắt cười môi mọng gọi mời
Trùng khơi biển động muôn lời yêu thương
Dịu dàng như bóng thùy dương
Cành xuân nở rộ bên vườn em qua

Êm đềm suối hát chim ca
Chào em mười sáu tuổi hoa ngọc vàng
Gió - ơi - xin - hãy - dịu - dàng
Em mong manh lắm như màn sương mai ...

Nguyễn Tấn Lực - K6



Thứ Bảy, 11 tháng 5, 2019

THƯ GIÃN CUỐI TUẦN.


1* KẾT QUẢ CUỘC THI NÓI DÓC

Nước Ngộ Quá vừa tổ chức cuộc thi NÓI DÓC toàn quốc lần thứ nhất thành công rực rỡ, có trên 3000 bài "nói dóc" dự thi. Ban giám khổ (vì rất khổ sở chấm chọn số lượng bài lớn nên đổi tên) làm việc quên ăn, quên cả ngủ mới cho ra được 3 giải để trao:
- GIẢI BA: Ở nước Ngộ tôi, chỉ cần bạn vứt cái tàn thuốc xuống đất ở bất cứ đâu, từ trên rừng xuống biển, là bị phạt nguội ngay 5.000.000 đ, vậy nên nước tôi sạch nhất thế giới, không có tí rác từ thành thị đến nông thôn, miền núi!
- GIẢI NHÌ: Ở nước Ngộ tôi, tất cả mọi công dân đều không cần tới thẻ bảo hiểm y-tế, mọi người dân đều bình đẳng trước...bệnh viện, ai đau ốm đều được chăm sóc y tế và điều trị miễn phí từ A đến Z !
- GIẢI NHẤT: Cũng ở nước Ngộ tôi, ngành Điện có cách tính tiền như vầy... 50 kg điện đầu giá 500 đ/kg, 50 kg tiếp theo giá 300 đ/kg, từ kg thứ 100 đến 200 giá 200 đ/kg, từ kg thứ 200 đến 300 giá 100 đ/kg, từ kg thứ 300 trở lên còn 50 đ/kg. Vấn đề quan trọng là ngành điện không bao giờ dọa thiếu điện, cắt điện, và không bao giờ so sánh giá điện với các nước G7!

2* KẾT QUẢ CUỘC THI TAI TIẾNG

Cũng tại nước Ngộ Quá, đã tổ chức thành công cuộc thi "giải thưởng tai tiếng" lần thứ N, với tiêu chí "móc túi người tiêu dùng" điêu luyện nhất. Sau nhiều vòng chấm chọn, sàng lọc, cân nhắc rất chi là kỹ lưỡng, công minh! Ban giám khổ quyết định trao các giải sau:
- GIẢI BA: Các trạm thu giá...bẩn!
- GIẢI NHÌ : Các cây xăng!
- GIẢI NHẤT: Ngành điện!

Thường Đoàn - K9


Thứ Năm, 9 tháng 5, 2019

NGỠ NGÀNG


Trưa Quảng Huế em về anh có biết
nắng dát vàng trên mảnh đất thân yêu
vội vàng chi nàng xuân sắp ra đi
cho nuối tiếc chạy dài theo bóng nắng
Anh ở đâu sao khung trời im ắng
có nghe em gõ cửa gọi bao lần?
thoáng trong hồn một chút bâng khuâng
sợ nắng tắt và ngày xuân sẽ cạn
thời gian dễ trôi vào quên lãng
anh cùng xuân bỗng chốc hóa ngỡ ngàng

Thời gian dễ trôi vào quên lãng
anh cùng xuân ... bỗng chốc hóa ngỡ ngàng!

Phan Thị Hoa Xuân - K6

Thứ Hai, 6 tháng 5, 2019

ĐIỆP KHÚC BẠN GIÀ


Bạn già hôm nay gặp lại
Ngồi bên nhau kể chuyện xưa
Chuyện buồn vui không muốn dứt
Như trời nắng nắng mưa mưa

Bạn già hôm nay gặp lại
Chạm ly ta uống vài hơi
Rượu vào chân tay chới với
Nhìn đâu cũng thấy mặt trời

Bạn già hôm nay gặp lại
Ngồi bên nhau nhắc chuyện xưa
Chuyện ngày xưa không dám nói
Đem lòng nhớ nhớ thương thương...

Bạn già hôm nay gặp lại
Gọi mi tau giống ngày xưa
Buồn cười nhưng yêu đến thế
Lại thương biết mấy cho vừa

Bạn già hôm nay gặp lại
Ngồi bên nhau kể chuyện nay
Người thì da nhăn má tóp
Có người mắt cứ nheo nheo

Bạn già hôm nay gặp lại
Ngồi bên nhau kể chuyện vui
Già rồi lưng cong sức kém
Sờ đâu cũng thấy mềm mềm

Bạn già hôm nay gặp lại
Thời gian mới đó mà nay
Người thì xa xôi khuất bóng
Có người sống kiếp long đong

Bạn già hôm nay gặp lại
Cầu mong nhau sống dài lâu
Vì đời đâu ai biết trước
Một khi tóc đã bạc màu!

Đỗ Xuân Khẩn - K6

Thứ Bảy, 4 tháng 5, 2019

VỀ NƠI XƯA


Về ngồi lại nơi xưa
Quán cũ nắng rơi đầy
Nhớ ly cafe đắng
Thả giọt tình mây bay

Em về nơi xứ lạ
Bỏ bụi mờ tháng ba
Tình yêu như chiếc lá
Rớt xuống mùa phôi pha

Thương chi một ngày nắng
Nhớ chi một ngày mưa
Mưa rã rời chân bước
Nắng bụi đầy hai vai

Ngày tình đầy lưng gió
Cuốn theo cơn lốc xoay
Ngày tình như lá úa
Rót đầy chén rượu cay

Em theo phương trời mộng
Thả giấc mơ đời dài
Bước đời theo chiếc bóng
Ngắn dài ai có hay

Ta về thăm nơi cũ
Nắng trải dài đường xưa
Bước chân nghe xa lạ
Sợ giẫm hồn cỏ hoa.

Đỗ khương Bình - K16

Thứ Tư, 1 tháng 5, 2019

Nội Cỏ Đêm Trăng


Dang tay vói chắp mạch sầu
Quạnh hồn rưng rức niềm đau rũ rời
Lao lư với vọng đôi lời
Câu thơ oải nhược góc trời bến sông

Mây về rừng rú hoài trông
Cỏ may sương đọng hương mông muội buồn
Chiều tàn vang vọng hồi chuông
Gót chân du thủ lặng buông thẩn thờ

Chập chờn say tỉnh cơn mơ
Khói tương tư thảo lối mờ mịt giăng
Xa vời nội cỏ đêm trăng
Đèn khuya phố thị còn chăng ước thề

Tạ từ biền biệt sơn khê
Tơ vò chỉ rối bốn bề mê cung
Phù du chi kiếp thạch sùng
Thiên thu chợp mắt vô cùng biển dâu

Vờn xoay con sóng bạc đầu
Vùi chôn tiềm thức nhịp cầu ô xưa
Điệp trùng vẳng tiếng dế đưa
Chợp mình thảng thốt lá vừa quá giang

Thạch Thảo viên, Sunday, March 10, 2019
Vũ Đan Huyền - K7