Thứ Năm, 9 tháng 5, 2019

NGỠ NGÀNG


Trưa Quảng Huế em về anh có biết
nắng dát vàng trên mảnh đất thân yêu
vội vàng chi nàng xuân sắp ra đi
cho nuối tiếc chạy dài theo bóng nắng
Anh ở đâu sao khung trời im ắng
có nghe em gõ cửa gọi bao lần?
thoáng trong hồn một chút bâng khuâng
sợ nắng tắt và ngày xuân sẽ cạn
thời gian dễ trôi vào quên lãng
anh cùng xuân bỗng chốc hóa ngỡ ngàng

Thời gian dễ trôi vào quên lãng
anh cùng xuân ... bỗng chốc hóa ngỡ ngàng!

Phan Thị Hoa Xuân - K6

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét