Thứ Hai, 31 tháng 12, 2018
CÒN TỜ LỊCH CUỐI
Còn tờ lịch cuối nữa này thôi
Sẽ gỡ đêm nay, sắp hết rồi
Tháng cuối, tuần sang cùng tống biệt
Đếm giờ năm cũ vội xa rời
Bao người mong ngóng chào năm mới
Chỉ mỗi ta thèm ngắm ngày trôi
Dĩ vãng tăng dần bao luyến tiếc
Tuổi đời chồng chất,… bóng chiều rơi
Trần Ngọc Anh - K10
Thứ Bảy, 29 tháng 12, 2018
Thứ Ba, 25 tháng 12, 2018
TẢN MẠN...MỘT LẦN VỀ
Khi tôi về Đà Nẵng
Sau những ngày rời xa
Thành phố giờ lạ quá
Như lạc giữa sao sa
Đêm cầu rồng rực lửa
Trên đỉnh tháp Vinpearl
Say mắt nhìn vời vợi
Một thành phố nên thơ
Khi tôi về Đà Nẵng
Sáng đắm đuối Sơn Trà
Chiều Mỹ Khê ngụp lặn
Say biển trời bao la
Khi tôi về Đà Nẵng
Sau những ngày rời xa
Tiếng Cầu Vàng réo gọi
Tôi...bay giữa Bà Nà
Khi tôi về Đà Nẵng
Thăm lại mái trường xưa
Giữa Thầy Cô, bạn cũ
Thương biết mấy cho vừa?!
Khi tôi về Đà Nẵng
Nhớ lắm tuổi thơ tôi
Ơi một thời vụng dại
Đã qua đi mất rồi!
Khi tôi về Đà Nẵng
Về qua Ngũ hành Sơn
Nhớ ngày xưa còn bé
Một lần em giận hờn...
Khi tôi về Đà Nẵng
Chiếc cầu bắt sang sông
Chuyến phà đâu còn nữa
Và em đã theo chồng...
Biết dòng đời là thế
Cuộc sống luôn đổi thay
Nhưng mà sao lạ quá
Mắt chừng bỗng cay cay
Thời gian cho nhiều thứ
Cũng lấy đi bao điều
Chuyện xưa thành kỷ niệm
Mà sao thật đáng yêu!
Khi tôi về Đà Nẵng
Lưu luyến từng con đường
Bao con người mến khách
Hoà nhịp giữa yêu thương
Ôi quê hương...quê hương
Vẫn một đời da diết
Vẫn một đời nhung nhớ
Dù qua khắp nẻo đường!!!
Đỗ Xuân Khẩn - K6
Chủ Nhật, 23 tháng 12, 2018
ĐÊM NOEL 2018
Đêm sáng Noel đã về trên dương thế
Mọi con chiên phấn khởi thỏa mong chờ
Người ngoại đạo trọn vẹn một ước mơ
Ngày ra đời Đấng toàn năng cứu khổ
Ban phước lành tình yêu thương cứu độ
Nơi trần gian khắp cả chốn buôn làng
Giúp nhân sinh vượt khổ ải lầm than
Vui hạnh phúc được an lành hoan hỉ
Đức Chúa Trời dạy răn điều chân lí
Dẫn con người theo đúng hạnh từ bi
Dắt chúng sinh tránh được lỗi thị phi
Diệt tà ác ươm mầm chân, thiện, mỹ
Thực hiện đúng điều kinh trong giáo lý
Hướng thiện cuộc đời hợp với chân tâm
Vị tha, bác ái nguồn cội uyên thâm
Tin vào đó mà vươn lên cao mãi
Hoa Hướng dương một bông hoa khả ái
Chọn hướng Trời khoe sắc thắm nhụy bông
Vì tương lai hạnh phúc hãy vun trồng
Cây đạo đức muôn đời luôn trong sáng
Đêm Noel bầu trời thêm quang đãng
Những vị sao lấp lánh tỏa muôn màu
Không oan trái hết hận thù quặn đau
Vì Đức Chúa đã soi đường giải thoát
Hồ Tiến Triển - K7
Thứ Bảy, 22 tháng 12, 2018
THƯ GIÃN CUỐI TUẦN.
ĐIÊU NGOA LÀM BÀ GIÀ NOEL.
Điêu Ngoa thích chơi trội, mùa giáng sinh năm nay nàng quyết định ra ứng cử tranh làm bà già Noel đi phát quà cho các cháu, tuy 100% đề cử chỉ một mình nàng ra ứng cử...độc nhất vô nhị, nhưng để thể hiện tính dân chủ và...khách quan, cho nên phải tổ chức bầu cử rình rang, và nàng đã thắng cử một cách vẻ vang, oanh liệt trước....không đối thủ, do đó nàng nghiễm nhiên trở thành bà già Noel, mặt bộ đồ màu đỏ, cưỡi tuần lộc lướt vi vu qua vùng Bắc cực băng giá, vai mang chiếc túi to chứa đầy đồ chơi trẻ con hàng made in sản xuất từ đất nước chuyên ăn cắp công nghệ tiên tiến cả thế giới...
Đang bay trên không trung, nhìn xuống, bà Noel thấy một khu rừng cây lá xác xơ, trơ trọi, nham nhở, bà cho dừng tuần lộc, bước xuống quan sát, cái đập vào mắt bà là tấm biển to tướng ghi hàng chữ RỪNG PHÒNG HỘ đầy oai vệ, nhưng rừng chỉ còn vài khoảnh lơ thơ, còn lại biệt điện, biệt phủ, biệt thự, ken dày, cây cối xác xơ, chim muôn vắng lặng!
Lượn mấy vòng tránh biệt phủ, tuần lộc và xe tiếp tục đưa bà lên đường cho kịp đêm Noel, kẻo các cháu nhỏ trông đợi, đang thiu thiu ngủ, bỗng rầm... rầm...xe và tuần lộc ngã nhào, hất bà Noel lăn cù ra đất, túi quà văng tung tóe, tỉnh hồn bà lò dò dụi mắt, tấm biển...ĐƯỜNG CAO TỐC MỚI VỪA KHÁNH THÀNH đập vào mắt, bà già Noel nhìn thấy ổ gà, ổ voi, trang trí đầy dãy, còn mặt đường thì như cơm cháy, hoảng quá, bà cho tuần lộc chạy ra khỏi đường cao tốc, nhắm vùng sâu vùng xa thẳng tiến!
Cuối cùng, bà cũng đến được nơi cần đến, nơi đây vùng sâu hẻo lánh, các cháu nhỏ rách rưới tội nghiệp, thiếu cơm thiếu áo, các cháu suy dinh dưỡng, thấp còi. Thấy bà già Noel cùng túi quà to tướng xuất hiện, các cháu hồ hởi xúm lại thật đông để bà phân phát...nào búp bê, xe chạy pin, đồ chơi lê gô các loại, bà phân phát, phân phát...tưởng các cháu rất vui, nào ngờ đứa nào đứa nấy mặt mày méo xệch, chúng lẳng lặng trả lại bà bằng cách nhẹ nhàng cho trở lại túi, bà già Noel "ngạc nhiên chưa" hỏi:
- Các cháu nói thật đi, các cháu thích quà gì?
Chúng nó đồng thanh:
- Tụi con chỉ thích bà tặng dây cáp và túi ni-lon thôi!
- Để làm gì?
- Để tụi con đu dây, hoặc chui túi ni-lon qua sông đi học kiếm cái chữ ạ...
- Thôi, bà chịu nha, bà không chuẩn bị mấy thứ nớ!
Nói xong, bà già Noel lẳng lặng thu xếp túi quà lên xe bảo tuần lộc kéo về thành phố, đến nơi, bọn con nít thấy lạ... trước giờ, chỉ thấy ông già Noel, nay lại có bà già Noel, chúng xúm lại vì hiếu kỳ hơn là được nhận quà, thế là bà già Noel trút túi quà ra toàn đồ chơi đẹp, hiện đại...phân phát cho chúng, nhưng bọn trẻ chẳng thèm nhận quà, chúng nhao nhao...
- Bà tặng thuyền, thúng...cho các cháu đi!
- Để làm gì?
- Thưa bà, thành phố tụi con bị người lớn qui hoạch rất chi là hiện đại, nên chi hại điện, lấp hết ao, hồ, bàu, rạch...phân lô bán nền tá lả... vậy nên, mưa xuống là cả thành phố ngân nga câu hát..."Núi trong lòng thành phố, phố trong lòng biển khơi", và tụi con rất rất cần thuyền để đi lại ạ.
- Dạ, thành phố con cũng vậy, người lớn đã bỏ ra nhiều chục ngàn tỷ đồng để chống ngập, kết quả là từ nhiều điểm ngập, nay chỉ còn "tụ nước" tại một điểm duy nhất là cả thành phố, cho nên mưa xuống là... tụi con rất rất cần thuyền, thúng để đi học, đi chơi ạ...bà mau tặng thuyền, thúng... cho tụi con đi!
- Bà già Noel này không chuẩn bị quà loại đó, cho bà xin lỗi các cháu nha, xin lỗi nha...
Tiếp tục thu quà vào túi, bà già Noel Điêu Ngoa lại lên đường, tìm mãi không thấy con tuần lộc, hóa ra nó đã bị bọn gian manh dắt trộm, bán cho chủ quán nhậu nào đó thịt mất rồi... buồn bã, bà Noel đời mới vác túi quà ế lên vai, tấp đại vào một trường tiểu học, dự định cho hết túi quà bọn trẻ, để nhẹ nhàng trở về.... Bọn trẻ thấy bà già Noel xuất hiện, chúng vây lấy:
- Này nhé, các cháu cứ vô tư lấy hết quà trong túi đi, toàn đồ chơi thứ xịn không đó!
- Chúng cháu không thích đồ chơi đâu, chúng cháu không nhận đâu... bà tặng dầu cho cháu đi!
- Dầu gì?
- Dạ, dầu cù là, dầu Nhị thiên đường...gì cũng được!
- Để là gì?
- Dạ, để chúng cháu thoa khi bị sưng má ạ!
Sao lại sưng má?
- Dạ, vì ở trường , khi tụi con có lỗi, sẽ bị cô giáo phạt bằng cách cho cả lớp tát, nên cái má hay bị sưng lắm...
Đến đây bà già Noel ngửa mặt lên trời than thở:
- Ta thề sẽ không bao giờ làm bà già Noel nữa...
Thường Đoàn - K9
Thứ Sáu, 21 tháng 12, 2018
LỜI NGUYỆN ĐÊM NOEL
“Lạy Chúa, con là người ngoại đạo
Nhưng tin có Chúa ngự trên cao.” KG
***
Bước theo em về phía giáo đường
Anh đứng lơ ngơ chưa biết làm dấu thánh
Đêm Noel tiết trời se lạnh
Phút bên em sao hạnh phúc diệu kỳ
Đêm lung linh bên Đức Mẹ từ bi
Anh thấy mình như con chiên trước Chúa
Dù anh chưa nghe tình Người mời gọi
Nhưng anh tin hơi thở của tình yêu…
Đêm giáo đường hồn thanh thản biết bao
Chúng mình lặng im cúi đầu khấn nguyện
Bên Chúa Jésus quyền năng màu nhiệm
Anh xin phước lành cho đôi đứa chúng ta
Đêm hội sao rực rỡ đèn hoa
Lòng người càng thêm thánh thiện
Ơn phước Chúa mênh mông như trời biển
Ban yên bình cho khắp thế gian …
Nguyễn Tấn Lực - K6
Thứ Năm, 20 tháng 12, 2018
Thơ PHAN MINH TA
thôi vĩnh biệt mùa noel hẹn ước ...
tháng giêng hồng thành phố cũng lạ xa
quên đi em, như ngày quên cây lá
quên đi em như mới ra đời
thôi chấm hết mùa noel ngày nọ
về phương mô ..đón gió thổi chim kêu
trang hương sắc về bên kia phố hội
trăng cao nguyên chờ đợi buổi trưa hè
thôi vĩnh biệt mùa noel ở chợ
chợ Bến Thành hay chợ Bà Hom
là chấm hết những ngày say mộng
mùa noel chờ đợi đã xa rồi... !!!
Phan Minh Ta - K8
Thứ Ba, 18 tháng 12, 2018
Thứ Hai, 17 tháng 12, 2018
Sương Trắng Mái Đầu
Hóc Tây nhớ bến Vực Ràng
Ghe câu đêm vắng vượt sang đôi bờ
(Đana, Huy Thịnh)Ghe câu đêm vắng vượt sang đôi bờ
Ơ hờ bến nhớ Chiêu Liêu
Mưa rừng Đá Nhảy giọt xiêu vẹo về
Chân Tiên quấc vọng thê lê
Gió lùa Hóc Nhỉ cơn mê lụi tàn
Mênh mông duềnh sóng Thạch Bàn
Rêu phong tháp cổ thiên đàng liêu trai
Tóc mềm buông xỏa bờ vai
Nhện sa tiềm thức mộng dài chờ trông
Lưu ly ước hẹn giấc nồng
Khói tương tư thảo bềnh bồng hư vô
Sông Hàn nhịp vỗ lô nhô
Đông giang bão cát nẻo mô rong tìm
Hồn du mục lạc đường tim
Hải âu góc biển cánh chim tuyệt mù
Sát na rộn kiếp phù du
Ngát hương Thạch Thảo thiên thu dại khờ
Phập phồng bóng nước lơ ngơ
Bằng lăng quán vắng lững lờ gót qua
Mồng tơi tím rộ vườn cà
Trơ vơ thệ thủy ta bà bể dâu
Chênh vênh lầm lỗi vại cầu
Ờ thì sương trắng mái đầu rừng xanh
Sầu đông lá tiếc lìa cành
Tro tàn im ắng lạnh tanh nỗi niềm
Thạch Thảo viên, Friday, December 14, 2018.
Vũ Đan Huyền.
Vũ Đan Huyền.
___o0o___
*/ Lời bạt
_ Quấc: Đỗ Vũ, Đổ Quyên hay còn gọi chim Quốc, Cuốc.
_ Lưu ly: Forget me not.
_ Khói tương tư thảo: Khói thuốc.
_ Thệ thủy: nước chảy.
*/ Lời bạt
_ Quấc: Đỗ Vũ, Đổ Quyên hay còn gọi chim Quốc, Cuốc.
_ Lưu ly: Forget me not.
_ Khói tương tư thảo: Khói thuốc.
_ Thệ thủy: nước chảy.
Cầu Thệ thủy ngồi trơ cổ độ
Quán Thu Phong đứng rũ tà huy.
(Ôn Như Hầu)Quán Thu Phong đứng rũ tà huy.
Chủ Nhật, 16 tháng 12, 2018
THƯ GIÃN CUỐI TUẦN
ĐIÊU NGOA KỂ CHUYỆN CỔ TÍCH
Để tránh nhàm chán, lần này Điêu Ngoa chuyển hệ:
- Tướng công này, chàng có muốn nghe thiếp kể chuyện cổ tích không?
- Muốn lắm chứ, chuyện cổ tích nghe mùi mẫn, để dỗ ta vào giấc ngủ, chứ ngày nào cũng nghe thiên hạ chửi muốn rách lỗ tai, ta mất ngủ triền miên...nàng kể đi!
Điêu Ngoa vừa "nâng bi", vừa thỏ thẻ:
- Ngày nảy ngày nay...ở xứ sở nọ có người tên Tốc, họ Đường, lót chữ Cao, tên khai sinh là Đường Cao Tốc. Ông Tốc có biệt tài là... ăn, ông ăn dữ lắm, ăn hầu như không biết no là gì, ăn liên tu bất tận, ăn không chừa thứ gì!
Do ăn nhiều quá nên cha mẹ ông lo không xuể, gia đình ngày càng khánh kiệt, đi xuống, trong khi các gia đình bên cạnh làm ăn khấm khá, kinh tế đi lên vù vù. Cho nên anh em, con cháu trong dòng họ quanh năm suốt tháng chửi rủa ông thậm tệ, nào là...
- Loại người chi mà ăn tạp, ăn bẩn, ăn bớt, ăn chặn, ăn không chừa đầu chừa nọng, ăn tới cái lai quần của người cùng khổ.
- Loại người chi mà ăn tạp, ăn trên đầu trên cổ cho tới cái đáy quần thiên hạ.
- vân vân và vân vân....
Không biết ông Tốc do ăn quá bị bội thực, hay bị người đời nghiền rủa mà ông "đi về nơi xa lắm" một cách bất đắc kỳ tử, hồn xuống trển, gặp Diêm Vương mắng cho một trận rồi tiếp tục cho đầu thai kiếp khác với lời nguyền: kiếp trước ăn bạo, giờ trở lại làm người, phải chịu hình phạt...suốt đời không được mặc y phục lành lặn, phải ăn mặc rách nát cho biết thân!
Vì vậy cho nên, ngày nay ở đâu có mặt ông Đường Cao Tốc, thì trên thân thể của ổng cũng vá chằng vá đụp hằng trăm ngàn mảnh như thể...ổ gà, ổ trâu, ổ voi, mu rùa vậy!
- Chuyện này nghe quen quen, có chuyện gì lạ lạ không?- - - - Dạ có, chúa công muốn nghe chuyện về các vì sao không?
- Được đấy, dù sao thì chuyện trên trời cũng bay bổng hơn chuyện dưới đất.
- Vậy thì...ngày nảy ngày nay...cũng ở xứ sở nọ có các quan to nhất nhị phẩm của bộ Hình, các Ngài được bổ nhiệm ở các vị trí rất cao và quan trọng của triều đình, đó là các nhiệm vụ chống tội phạm công nghệ cao, chuyên về cờ bạc và lừa đảo tầm...quốc tế!
Nhưng do trình độ còn hạn chế, tuy chống tội phạm công nghệ cao nhưng lại không rành công nghệ, thậm chí không biết sử dụng điện thoại thông minh, chỉ biết gọi và...nhắn tin thôi, cho nên...cùng lúc, các Ngài vừa ra sức chống tội phạm, lại vừa ra sức...bảo kê tội phạm à mình chống??? Kết quả các Ngài bị phát hiện và bị triều đình trị tội, khi các Ngài ấy "đi về nơi xa lắm", hồn các Ngài ấy biến thành một ngôi sao trên bầu trời, ngôi sao mà con người cứ nhầm lẫn mãi, khi thì gọi SAO HÔM, khi thì gọi SAO MAI tùy lúc các Ngài xuất hiện, nhưng thực ra, đó chỉ là...một!
Chúa công, chúa công...ngủ rồi hả cha? rứa mà bắt người ta kể, rõ phí, thôi, trả lại hai viên bi đó.
Thường Đoàn - K9
LỖI HẸN
Hẹn người, ta hẹn chiều nay
Đành thôi lời hẹn gió bay cuối trời
Gởi hồn từng giọt mưa rơi
Xin mang nhắn giúp đến người tôi thương!
Sợi buồn ai nhặt mà vương
Tay đan nỗi nhớ sắc hương phai tàn
Chạnh lòng... một kiếp đa mang
Tình thôi nay đã lỡ làng phận duyên!
Ngập ngừng phố thị lên đèn
Đà thành ướt sũng đường trơn tôi về
Đèn vàng hiu hắt miền quê
Người ơi hãy để lời thề nước trôi!
Phan Thị Hoa Xuân - K6
cảm tác từ một chiều nhìn mưa tại quán "Phong Vũ" ĐN
Thứ Sáu, 14 tháng 12, 2018
NGÀY VỀ
Ngày sẽ hết những bước chân du lãng
Ta trở về với rừng núi thâm u
Với ruộng đồng bãi dâu bến nước
Với tình người muối mặn gừng cay
Với mảnh vườn sum sê hoa lá
Có tiếng chim ríu rít sau hè
Có mẹ hiền quanh năm t̀ần tảo
Gánh nhọc nhằn đi bán dạo tháng năm
Có dòng sông đôi bờ sóng vỗ
Có những mái chèo khua nhẹ đêm trăng
Những ngọn đèn chài vỡ trên gương nước
Nhớ bóng em gầy trên bến nước xưa
Ta sẽ về tắm giữa bến sông quê
Nằm giữa bến Rì ôm trăng đánh giấc
Gió trở mình nghe xôn xao lá hát
Cánh nhạn ăn sương gọi bạn tìm bầy
Cánh diều tuổi thơ bay về đâu xa lắc
Bỏ sân banh ,bến Mén ,bến đò
Bỏ một thời roi mót quất vào mông
Trốn học, tắm sông, trèo cây ,bắt dế
Con chim chuyền buị mía bờ tre
Cười mấy thuở yêu người bờm tóc gió
Khóm mít mùi, hạt muối mặn ớt cay
Nhớ một thời chiến tranh làng quê bỏ ngõ
Quê hương ơi, treo trên bầu sửa mẹ
Năm tháng xa người ta mới biết nhớ thương
Ta đã bỏ dòng sông một thời trôi lơ lững
Để̉ con đò hờn dỗi bến sông quê
Ta sẽ về nằm giữ bến đò xưa
Nằm giữa làng quê ngọt ngào cây trái
Tháng năm ra đi theo phận đời chìm nỗi
Ta sẽ về làng quê nhỏ Đại Bình ơi
Đỗ Khương Bình - K16
Thứ Ba, 11 tháng 12, 2018
Chủ Nhật, 9 tháng 12, 2018
MÙA ĐÔNG SÀI GÒN
Sài gòn bây giờ chưa chịu vào đông
Khi đêm xuống vẫn còn hơi nóng
Người Sài Gòn từng ngày trông ngóng
Mùa đông Sài Gòn , mùa của Noel
Xóm đạo đêm về rực ánh đèn
Cây thông xanh thướt tha đùa trong gió
Mùa Giáng Sinh đã về đây đó
Mừng Chúa ra đời cứu độ chúng sinh
Cầu mong thế gian cuộc sống yên bình
Người người ấm no nhờ ơn phước Chúa
Quyền năng của Chúa cao vời muôn tinh tú
Ban yêu thương cho khắp mọi người
Những con đường rực rỡ màu tươi
Ánh đèn lung linh tưng bừng con phố
Tiếng chuông giáo đường từng hồi vang đổ
Người bên người trong trìu mến yêu thương.
Nguyễn Tấn Lực - K6
Thứ Bảy, 8 tháng 12, 2018
THƯ GIÃN CUỐI TUẦN
ĐIÊU NGOA HIẾN KẾ...
Đổng Trác vuốt mái tóc bạc phơ ra vẻ đăm chiêu, thở dài thườn thượt trao đổi với nàng Điêu xinh như nhộng. í lộn... xinh như mộng mà rằng, thì, là...
- Bọn quan tham bây giờ còn đông hơn cả quân Nguyên, biết đốt đời nào cho hết, thôi thì cũng phải cố đốt vài cây củi bự, củi gộc, phe địch lấy tiếng, tất nhiên chẳng ngu gì đốt củi phe ta, nàng hỉ? nhưng mà khổ nỗi...cái bọn lên thớt rồi nó cũng xảo quyệt, gian manh lắm, nó luôn tìm cách hợp thức, phân tán của cải hốt được, lại ra sức che giấu đồng bọn, làm ta đau cái đầu lắm!
Điêu Ngoa đang phân són, í lộn nữa...son phấn bên bàn trang điểm, chuẩn bị shopping nghe vậy cũng tham gia...
- Ý chúa công nói về mấy cây củi như Hốt Thành Công, Lê Tham Kinh Hải, hay Nguyễn Như Vua chứ gì?
- Ừ, thì nhiều lắm, nhưng Hốt Thành Công thì chuẩn bị đổi tên thành Đốt Thành Than rồi... vấn đề là làm sao để chúng khai ra nhau, để ta cho vô lò mà chúng tâm phục khẩu phục kia kìa...
- Chuyện nhỏ, theo thiếp thì mời cô giáo Nguyễn Thị Phù Thủy đem sáng kiến "tát" học sinh nổi tiếng thời gian qua tham gia phá các đại án tham nhũng, thì hiệu quả vô cùng...chúng khai sạch sành sanh.
- Nghĩa là...
- Thế này, cứ tên đại quan tham nào đã bị nhập kho, ta nhờ cô Phù Thủy khai thác, chắc chắn cô sẽ cho toàn trại tù, mỗi người tát quan tham 10 cái thật mạnh, cô giám sát thấy ai tát yếu thì cô bắt cả trại tát lại người đó, thiếp độ với chúa công là quan tham sẽ khai tất tần tật từng cái chân lông, nôn hết tài sản tham nhũng, kể hết quan hệ anh Ba, anh Tư, lúc đó chúa công đốt không hết củi, lo gì mà không tóm được sâu chúa cỡ như Nguyễn Tham Nhũng chẳng hạn.
- Nàng nói ta mới nhớ, gần như hầu hết các chuyện tiêu cực đều do báo chí phanh phui, còn ngành chủ quản thì không thấy, không biết, chừ tới nghiệp vụ khai thác án thì nhờ ngành giáo dục...cũng hay hay!
- Theo thiếp thì chúa công nên chuyển ngành báo chí và giáo dục sang làm bên bộ Công sẽ hiệu quả gấp ...bốn lần.
- Lại bốn lần, làm ta nhớ sinh viên trường sư phạm quá, nhưng mà này, như vậy thì bộ Công làm gì?
- Thì chuyển sang đánh bạc, đánh bạc tầm cỡ quốc tế cũng hái ra tiền khối mà...
- Nhưng mà...
- Không nhưng nhị gì hết, cứ thế mà làm...chứ chúa công không thấy nông dân làm nhiệm vụ giữ biên giới đất liền, còn ngư dân làm nhiệm vụ giữ biên giới biển đảo đó sao?
- Nói như nàng thì bộ Binh làm gì mà để nông dân, ngư dân đi giữ bờ cõi?
- Thì bộ Binh làm kinh tế, bộ Binh làm kinh tế cũng hái ra tiền Khối mà...
- Ta chịu nàng đó, nàng Điêu Ngoa xinh đẹp, giỏi giang của ta...đêm nay ta thưởng công nàng...ta cho nàng tát ta 231 cái "tát yêu" nghe!
Thường Đoàn - K9
Thứ Tư, 5 tháng 12, 2018
Mù Sương Cuộc Tình
Phù kiều (*) lẫn khuất xa mờ
Lẻ đôi sáo sậu bên bờ tái tê
Mưa nguồn giăng nẻo sơn khê
Tầm tầm mây phủ đường về lạnh tanh
Nà dâu đâu thuở lên xanh
Thu Bồn uốn khúc cuối gành (**) nước xuôi
Môi mềm căng mộng đôi mươi
Phố xa biền biệt nụ cười còn chăng
Tóc gầy dáng nhớ mùa trăng
Cung đàn trầm vọng hoa đăng hội tàn
Tơ trời giăng mắc hổn mang
Cô thôn u tịch trăm ngàn vấn vương
Mỏi mòn chiếc bóng Sâm Thương
Con đò bến cũ mù sương cuộc tình
Dập duyềnh sóng nước linh đinh
Lục bình biêng biếc nghiêng chinh kiếp trần
Thạch Thảo viên, Saturday, September 29, 2018.
Vũ Đan Huyền - K7
+/ Lời bạt_
(*) 落落人家兩岸煙。
極目鄉關在何處。
Lạc lạc nhân gia lưỡng ngạn yên.
Cực mục hương quan tại hà xứ?
Khói đùn từ mái nhà lác đác ven sông.
Cố nhướng mắt nhìn quê hương giờ nơi đâu?
清決江晚眺 Thanh Quyết giang vãn diểu (Nguyễn Du)
Lãng đãng ven sông khói mấy nhà
Dõi mắt quê hương là đâu nhỉ
(Vũ Đan Huyền, dịch)
(**) gành = ghềnh
@/ Thơ họa_
Con thuyền xa bến
Vời trông chốn cũ mịt mờ
Thuyền đi để lại bến bờ tái tê
Tâm tư gởi gắm sơn khê
Cớ căn dỗi giận ngày về lạnh tanh
Phận tằm được mấy ngày xanh
Vì thương sợi kén thác gành ngược xuôi
Ngậm ngùi ơi tuổi đôi mươi
Hôn bờ tóc rối miệng cười chớ chăng
Cội tình úa lá đêm trăng
Mộng yêu khép giấc hoa đăng hội tàn
Cõi hồn trĩu gánh đa mang
Thương chiều nhạt nắng chấp ngàn sầu vương
Chừ đây hôm sớm Sâm Thương
Hai đầu nỗi nhớ mù sương bể tình
Bèo mây một kiếp linh đinh
Con thuyền xa bến nghiêng chinh cuộc trần
Liên Trinh
Chủ Nhật, 2 tháng 12, 2018
ĐÊM SƠN THÔN
(Đặc san 55 năm)
Gió hôn khẽ ngọn đại ngàn
Thổi bùng mộng mị dại hoang môi người
Sáng đêm ánh mắt mọng tươi
Rã thân lặn hụp tiếng cười suối xa
Ta về nghe trong bao la
Dấu môi sơn nữ trùng xa vẫn còn
Chênh chao mờ tỏ màu non
Dã quì ươm tiếng cười giòn về xuôi.
Trần Trí Trung - K5
Thứ Bảy, 1 tháng 12, 2018
LỜI CHÚC MUỘN MÀNG...
Tóc ngả màu sương...lơ mơ đi tìm lại
Cái tuổi học trò ngày xưa ấy hồn nhiên
Lần đầu đến trường ai đâu dễ gì quên...!
Mẹ dắt tay đưa con đi vào mẫu giáo.
Học chữ, xếp vần Cô ân cần chỉ bảo
Giọng nói hiền hòa...ấm áp cả tuổi thơ
Cầm tay nắn nót, Cô tập viết... từng ô
Nét chữ, trồng người đắp xây từ thuở nhỏ.
Từng lớp đi qua...có nhiều điều đáng nhớ
Cô Thầy... người lái đò lặng lẽ chở ước mơ !!!
Bằng cả chữ Tâm, không toan tính đắn đo
Chẳng chờ đợi...ngày được tôn vinh Nhà Giáo.
Cắp sách đến trường, thuộc lòng câu hiếu đạo
Cha Mẹ đã cho ta vóc dáng hình hài...
Thầy Cô thay Người truyền đạt những điều hay
Phấn trắng, bảng đen ngày qua ngày tiếp nối.
Giúp đám học trò đường tương lai bước tới
Kiến thức bao la thêm đạo lý làm người,
Để đến hôm nay đi quá nửa cuộc đời
Ơn Nghĩa Cô Thầy in sâu trong tiềm thức.
Không đóa hoa tươi...thiếu những lời cầu chúc
Chỉ giản đơn thôi, tất cả đều là ngày...!!!
Luôn giữ trong tim hình dáng của Cô Thầy
Dẫu thời gian trôi qua có nhiều thay đổi.
Mái trường ngày xưa...bây giờ xa vời vợi
Cả Cô hay Thầy lâu lắm mới có tin
Đã qua rồi ngày Nhà Giáo được tôn vinh
Xin gởi nơi đây lời cảm ơn chân thành nhất.
Và nén tâm nhang Kính dâng Người đã khuất...!
Kính chúc Cô Thầy luôn Hạnh Phúc Bình An
Lời học trò xưa dẫu biết có muộn màng
Xin Cô Thầy...mỉm cười...bao dung và tha thứ.
Ngọc Yến - K8
Ngày 22/11/2018.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)