Thứ Bảy, 1 tháng 12, 2018

LỜI CHÚC MUỘN MÀNG...


Tóc ngả màu sương...lơ mơ đi tìm lại
Cái tuổi học trò ngày xưa ấy hồn nhiên
Lần đầu đến trường ai đâu dễ gì quên...!
Mẹ dắt tay đưa con đi vào mẫu giáo.

Học chữ, xếp vần Cô ân cần chỉ bảo
Giọng nói hiền hòa...ấm áp cả tuổi thơ
Cầm tay nắn nót, Cô tập viết... từng ô
Nét chữ, trồng người đắp xây từ thuở nhỏ.

Từng lớp đi qua...có nhiều điều đáng nhớ
Cô Thầy... người lái đò lặng lẽ chở ước mơ !!!
Bằng cả chữ Tâm, không toan tính đắn đo
Chẳng chờ đợi...ngày được tôn vinh Nhà Giáo.

Cắp sách đến trường, thuộc lòng câu hiếu đạo
Cha Mẹ đã cho ta vóc dáng hình hài...
Thầy Cô thay Người truyền đạt những điều hay
Phấn trắng, bảng đen ngày qua ngày tiếp nối.

Giúp đám học trò đường tương lai bước tới
Kiến thức bao la thêm đạo lý làm người,
Để đến hôm nay đi quá nửa cuộc đời
Ơn Nghĩa Cô Thầy in sâu trong tiềm thức.

Không đóa hoa tươi...thiếu những lời cầu chúc
Chỉ giản đơn thôi, tất cả đều là ngày...!!!
Luôn giữ trong tim hình dáng của Cô Thầy
Dẫu thời gian trôi qua có nhiều thay đổi.

Mái trường ngày xưa...bây giờ xa vời vợi
Cả Cô hay Thầy lâu lắm mới có tin
Đã qua rồi ngày Nhà Giáo được tôn vinh
Xin gởi nơi đây lời cảm ơn chân thành nhất.

Và nén tâm nhang Kính dâng Người đã khuất...!
Kính chúc Cô Thầy luôn Hạnh Phúc Bình An
Lời học trò xưa dẫu biết có muộn màng
Xin Cô Thầy...mỉm cười...bao dung và tha thứ.

Ngọc Yến - K8
Ngày 22/11/2018.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét