Thứ Ba, 25 tháng 12, 2018

TẢN MẠN...MỘT LẦN VỀ


Khi tôi về Đà Nẵng
Sau những ngày rời xa
Thành phố giờ lạ quá
Như lạc giữa sao sa

Đêm cầu rồng rực lửa
Trên đỉnh tháp Vinpearl
Say mắt nhìn vời vợi
Một thành phố nên thơ

Khi tôi về Đà Nẵng
Sáng đắm đuối Sơn Trà
Chiều Mỹ Khê ngụp lặn
Say biển trời bao la

Khi tôi về Đà Nẵng
Sau những ngày rời xa
Tiếng Cầu Vàng réo gọi
Tôi...bay giữa Bà Nà

Khi tôi về Đà Nẵng
Thăm lại mái trường xưa
Giữa Thầy Cô, bạn cũ
Thương biết mấy cho vừa?!

Khi tôi về Đà Nẵng
Nhớ lắm tuổi thơ tôi
Ơi một thời vụng dại
Đã qua đi mất rồi!

Khi tôi về Đà Nẵng
Về qua Ngũ hành Sơn
Nhớ ngày xưa còn bé
Một lần em giận hờn...

Khi tôi về Đà Nẵng
Chiếc cầu bắt sang sông
Chuyến phà đâu còn nữa
Và em đã theo chồng...

Biết dòng đời là thế
Cuộc sống luôn đổi thay
Nhưng mà sao lạ quá
Mắt chừng bỗng cay cay

Thời gian cho nhiều thứ
Cũng lấy đi bao điều
Chuyện xưa thành kỷ niệm
Mà sao thật đáng yêu!

Khi tôi về Đà Nẵng
Lưu luyến từng con đường
Bao con người mến khách
Hoà nhịp giữa yêu thương

Ôi quê hương...quê hương
Vẫn một đời da diết
Vẫn một đời nhung nhớ
Dù qua khắp nẻo đường!!!

Đỗ Xuân Khẩn - K6

Trong hình ảnh có thể có: 6 người, mọi người đang cười, mọi người đang đứng và ngoài trời

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét