Thứ Bảy, 28 tháng 4, 2018
BÓNG CHỜ BẶT TĂM
Hương đưa ngát phố kinh kỳ
Cỏ khô thôn dã chai lỳ ngóng trông
Thuyền nan mắc cạn dòng sông
Thương nhành cải dại trổ ngồng bến mê
Rừng hoang hoẳng toát lê thê
Rùng mình lá rụng bên tê sườn đồi
Trăng phai chái đứng hiên ngồi
U minh hư ảo dấu môi in hằn
Tịch liêu quán vắng bằng lăng
Vòng tay cuồng vội dặm băng hững hờ
Nhớ không tên nhớ vô bờ
Triêu nhan ơi hỡi bóng chờ bặt tăm
Rêu phong tường ố lạnh căm
Ngõ hồn hoang phế ngàn năm lặng chìm
Rộn ràng dấu lạc đường tim
Giêng hai trẩy hội rong tìm phương nao
Thạch Thảo viên, Thursday, March 29, 2018.
Vũ Đan Huyền - K7
CÓ MỘT LẦN
Có một lần anh nghe lòng quạnh vắng
Trong tâm hồn rêu phong mọc hoang vu
Một chút nắng khơi phiến buồn chưa vỡ
Mây giăng giăng ngày tháng cũng sa mù
Đêm độc hành ngổn ngang vùng tâm thức
Áo tàn thu lạnh buốt gió đầu đông
Vùng ký ức cứ thì thầm sóng vỗ
Trăm năm ơi! sắc nhớ khó phai hồng
Có một lần tim mình như rạn vỡ
Từng tế bào da thịt lạ nhìn nhau
Nghe thân xác lưu đày miền huyệt lộ
Thời gian đi hương sắc đã thay màu
Có một lần rượu mềm môi say khướt
Tàn đêm sâu giấc ngủ chẳng quay về
Rượu nồng ấm sao hồn mình rét mướt
Vẫn u buồn vẫn sầu rũ lê thê .
Nguyễn Tấn Lực - K6
Thứ Tư, 25 tháng 4, 2018
Thơ LÝ HOÀNG
Chiều nay trong giấc mơ thôi
Nghe như đời đã cuốn trôi theo dòng
Tháng năm qua những đợi mong
Cho bao chìm nỗi ngược dòng đi qua
Đường mây còn lại mình ta
Vàng trong nắng cháy xuân qua hạ về
Tình buồn qua những triền đê
Cỏ hoang héo úa tứ bề lặng yên
Mây mù phủ kín tơ duyên
Còn ai ở lại trên miền viễn du
Hạ qua trời lại sang thu
Một màu mây xám chiều thu yên Hà
Chân trời mãi tận xa xa
Đàn chim về tổ sương sa xuống dần
Đường về bao nỗi bâng khuâng
Đi qua kỷ niệm hết gần lại xa
Còn chăng kỷ niệm trong ta
Dần qua bóng tối yên Hà vào đêm
Đêm nay ra đứng bên thềm
Nhìn trăng mờ tỏ lòng thêm chạnh lòng
Thôi thì chỉ một cầu mong
Cho qua đi hết nỗi lòng tàn thu .
Lý Hoàng - K8
Chủ Nhật, 22 tháng 4, 2018
NẮNG CHIỀU
Bèo bọt quá bóng người hay bóng lá
Nắng chiều trôi dòng sông chảy mơ hồ
Trong mắt ngó vu vơ hay đôi tai nghễnh ngãng
Nghe và thấy những gì ơi màu gió quan san!
Nắng như là tơ chỉ nối xa xăm
Nối bóng hình ta với dắt dìu hương sắc
Chút bụi bờ tóc tai thả trôi dòng chữ
Ơi tờ thư không hẹn buổi quay về
Nắng hòa âm ngàn tơ phím không tên
Ru ta thuở nằm nôi hay mây trôi ngoài dặm thẳm
Chút u hoài rớt lại phía bồng bềnh tóc thả
Là bèo bọt bài thơ lời gió xóa con đường
Hạt bụi tỏ mờ chừ đậu xuống gương soi
Như ánh mắt én bay hay là nụ cười gió thổi ..
Nhật Uyển Thư Cưu - k4
Thứ Bảy, 21 tháng 4, 2018
THƯ GIÃN CUỐI TUẦN
CHUYỆN CHA CON PHÈO PHỔI
*Chí Phổi vừa bò vừa chửi, chửi hàng xóm chán hắn quay sang bố hắn, thằng cha…Chí Phèo, chửi luôn người đẻ ra hắn, con mẹ…Thị Nở.
*Nhờ thành tích uống rượu “năm sau cao hơn năm trước” nên bố Chí Phèo của hắn mới có cơ may gặp con mẹ Thị Nở đẹp như hoa hậu Đại Dương, họ hẹn hò nhau ở thắng cảnh lò gạch,thế là hắn… Chí Phổi, ra đời, là kết quả của sự phối kết hợp nhuần nhuyển giữa tửu, sắc và… gạch, nên chi Chí Phổi xài nickname… “tửu sắc gạch” lâu ni. Gia tài to lớn mà bố mẹ hắn dày công xây dựng, đổi bao nhiêu xương máu và mồ hôi mới có được, đó chính là cái lò gạch tọa lạc trên một diện tích đất chẳng bao nhiêu, nhưng…cha hắn, Chí Phèo tuy rượu chè be bét, lang chạ không đúng qui trình với Thị Nở, nhưng lắm mưu mô, ngoài miệng thì luôn lên giọng đạo đức mà trong bụng thì dao găm, lựu đạn đầy, lừa mị thuộc hàng số 1, nói đàng đông làm đàng tây, lại tham lam vô độ, vơ vét mấy cũng chẳng vừa…
*Tuy là con của Phèo, nhưng Phèo bóc lột Phổi đến tận…lỗ rốn, làm quần quật suốt đời cho cha, nhưng Phèo bắt Phổi phải nộp tiền thuế thu nhập hàng tháng, Chí Phổi ra sức khai hoang được miếng đất, làm cái nhà tranh tre, vì nằm trên đất của cha hắn Chí Phèo, nên Phèo bắt hắn phải nộp thuế đất hàng năm, còn bắt hắn phải nộp bao thứ phí, hở là thu phí, mà phí cũng tuân theo qui luật năm sau cao hơn năm trước, đến nỗi dắt con bò , con trâu ra đồng ăn cỏ cũng nộp phí hằng năm, ngộ thiệt. Nói là để sửa sang lại mảnh vườn, cái lò gạch cho đẹp, cho bằng chị bằng em, Phèo thu hồi đất Phổi nói là qui…toạch quạch, đền bù đâu 6 hào/m2, cả nhà cả đất Chí Phổi vừa đủ tiền…bán lại Phổi lô đất, không có tiền làm nhà Phèo cho Phổi nợ, đã nghèo vay mượn làm cái nhà đã hết xí quách lấy đâu tiền trả nợ cho Phèo, rứa là quá hạn , Chí Phèo buộc trả tiền đất theo giá mới, gần với thị trường…một m2 khoảng đâu gần…6 đ, so với giá đền bù gấp gần chục lần chứ mấy, có nhiêu đâu…thế là Chí Phổi chỉ biết khóc và…chửi, thôi thì cứ ở lì, được ngày nào hay ngày nấy, hồi mô ổng xiết nợ thì giao hết cho ổng rồi ra gầm cầu ở với khách sạn ngàn sao!
*Thế mà Chí Phèo cũng chẳng tha, phí, thuế, xăng, dầu, điện, nước… cứ tăng phi mã theo năm tháng! Chí Phổi ngày càng tiều tụy, đi hết muốn nổi, hèn cho Phổi không vừa đi vừa chửi như cha hắn thưở xưa, mà …vừa bò vừa chửi như thời của hắn. Hết cái để chửi, hắn chửi cái lò gạch:
- Tiên sư cái lò gạch, mả mẹ cái lò gạch, tại vì mày mới có thằng Chí Phổi khốn nạn này, mới đẻ ra đỏ hỏn đã gánh cục nợ công bự chảng trên vai, rồi phí, rồi thuế, rồi xăng, rồi đủ thứ cứ xáp vô hợp ca bài “5 anh em trên một chiếc xe tăng” mãi, ai mà chịu thấu?
*Rồi một hôm đùng một cái, Chí Phèo thông báo cho Phổi biết chuẩn
bị nộp thuế nhà, nhà đất của mày trị giá trên 70 đ rồi đó, phải đánh thuế thôi… Chí Phổi quỳ lạy Phèo như tế sao…băng:
- Tau lạy mi, í lộn… con lạy cha, nhà con làm ra từ tiền mồ hôi nước mắt con làm ra bao lâu ni tích lũy được, sau khi đã nộp thuế thu nhấp hàng tháng cho cha, rồi từng bao xi măng, viên gạch, xe cát, cây sắt… để làm nhà cũng đóng thuế VAT, làm nhà cũng đóng thuế xây dựng…đất làm nhà cũng đã đóng thuế bao năm ni, bây giờ nên cái nhà, cha cũng đòi thuế nữa…thuế đâu mà lắm thuế rứa, cho con thở với chứ, mà con nói thiệt…cha quá đáng lắm luôn á, thuế chồng thuế á…
- “ Không cần biết anh là ai, không cần biết anh từ đâu, không cần biết anh ngày sau…ta thu anh như muôn ngàn biển rộng…”
- Con lạy cha…”Vì đó là em” ai không biết, cha hát kiểu đó coi chừng Diệu Hương quánh đó!
- Phèo này nói cho mà biết nghe… “thuế chồng thuế” ăn thua gì, vậy “thuế vợ thuế” mày chịu nổi không? lâu ni ai thu thuế đất mày? Chỉ thu thuế… “phi nông nghiệp” thôi nghe, chừ mới tính thu thuế nhà đất khi cộng chung 2 món đó trị giá trên 70 đ đó, mày dính chắc luôn con!
- Đúng là….lươn văn lẹo! thôi con lạy cha, cha bưa bưa cho con nhờ… bớt bớt nghĩ cách tận thu cho con còn đường sống, thôi thì đến đường này con cũng nói thiệt…cha bớt ăn chơi lại, thôi… đừng đánh gôn nữa, đừng đánh bạc xuyên quốc gia nữa, đừng xây cung điện nguy nga nữa, đừng xây tượng ngắm nữa, đừng hót gơ giếc chi nữa, đừng vơ vét để cũng cố đời con ở các nước tư bản bóc lột nữa…chỉ chừng đó thôi là các con khỏi phải đóng thuế, lại có khi cha cho thêm các con nữa cũng nên!
- Không nói nhiều, Chí Phèo đẻ ra mày, mày phải cung phụng Chí Phèo, đó là chân lý!
- Cẳng lý thì có, bây giờ đến lượt Chí Phổi nói… Phổi này hết chịu nổi, không đóng phí, thuế nữa…để đến lúc Phèo ăn chơi phung phí đã đời, nợ vợ nợ, í lộn… nợ chồng nợ, hết khả năng chi trả thì chỉ còn nước rao bán cái lò gạch với mảnh vườn cho thằng cha nhà giàu náo đó hắn mua, rồi ra gầm cầu tá túc, nhá!
THƯỜNG ĐOÀN-K9
Thứ Sáu, 20 tháng 4, 2018
THỜI HỌC SINH YÊU DẤU
Mình đang đi cuộc đời chưa chấm hết
Nghe tiếng ve đã bao kiếp luân hồi
Tiếng ve nào cũng thương mái trường thôi!
Gợi nhớ lại một thời qua tuổi ngọc
Đường phía trước có lối ngang nẻo dọc
Đời học sinh một hướng ngắm bình minh
Chan chứa, thơ ngây, sâu đậm, chân tình...
Chào thân ái kết vòng hoa chung thủy
Nhớ tuổi ngọc là nhớ tình tri kỷ
Thầy cô, bạn bè, phấn bảng... Yêu thương
Cho ngày mai khi xa ghế nhà trường
Tâm ước nguyện là tương lai tốt đẹp
Ôm nhung nhớ nâng niu từng sợi thép
Cùng đắp xây tòa kỷ niệm lâu dài
Để khi mình tóc bạc với tương lai
Ghi dấu ấn của tuổi thời thơ trẻ
Cây phượng vĩ theo đời xanh tươi khỏe
Đợi hè về khoe sắc thắm tình yêu
Một tâm tư khi nắng hạ sang chiều
Thương dĩ vãng thời học sinh yêu dấu.
Hồ Tiến Triển - K7
Thứ Năm, 19 tháng 4, 2018
Thơ PHAN MINH TA
khi em khóc cuộc đời thôi hương sắc
và trăng sao rơi rụng tự bao giờ
mặt trời kia âm u không nắng cháy
lá không vàng thôi rụng xuống hoang liêu
MÙA HÈ
mùa hè về em mang linh hồn nhỏ
nhớ không em từ thưở nọ môi cười
ta nhớ lắm môi hồng ai thắm đỏ
như mùa hè chùm phượng điểm trời xanh
Phan Minh Ta - K8
Thứ Tư, 18 tháng 4, 2018
Thứ Ba, 17 tháng 4, 2018
Lá trầu không
Nếu chửa đồng lòng ta nói không
Phải duyên thì bén chuyện tình nồng
Trăm năm trọn kiếp tình phu phụ
Vẫn mãi thủy chung nghĩa vợ chồng
Mặc cả cuộc đời bao bão nổi
Dìu nhau cho trọn nợ tang bồng
Trầu xanh, vôi trắng,…tình không bạc
Ấy chuyện lá trầu tên gọi KHÔNG
Trần Ai - K10 (Bài họa)
KHÔNG
Chẳng hiểu vì sao gọi là không
Nữa quả cau non thắm vôi nồng
Lúng liếng môi xinh cô đào ả
Đung đưa cánh phượng nhiễu tơ hồng
Áo gấm se sua tình phu phụ
Mực nghiên thơ phú nợ tang bồng
Quấn quýt tình lang tơ tròn lẵng
Cớ sao còn gọi lá trầu ...không ?
Ngô Thị Nhân (Bài xướng)
MỘT TRƯỜNG HỢP CẦN GIÚP ĐỠ
Anh Nguyễn Văn Bảy, CHS lớp A khóa 7 ĐG-HHT, đang sống tại Đại Bình, Quế Sơn, Quảng Nam, hiện bị tai biến, liệt bán thân trái, đang điều trị tại bệnh viện đa khoa Đà Nẵng.
Gia đình anh Bảy rất túng thiếu, mong nhận được sự giúp đỡ của quý thầy cô và anh chị em CHS đồng môn.
Hiện nay, chúng tôi đã nhận được sự ủng hộ của:
Anh Dương Tấn Cường K7: 500.000 vnd
Anh Thái Văn Chín K8: 1.000.000 vnd
Giúp đỡ anh Nguyễn Văn Bảy, xin chuyển về tài khoản:
* NGUYỄN XUÂN HÙNG, STK: 9020024437010, Ngân hàng kỹ thương VN (TECHCOMBANK), Chi nhánh Đà Nẵng
* VÕ QUANG KHIÊM, STK: 06001010943075, Ngân hàng TMCP Hàng Hải VN, chi nhánh Đà Nẵng.
Xin ghi rõ nội dung chuyển khoản.
Thứ Bảy, 14 tháng 4, 2018
Ngọn Gió Mơ Màng
Xé nát tâm tư tìm ảo ảnh
Đêm trường trăn trở khúc du miên
Bàng hoàng hương cũ đâu xa khuất
Lê bước phiêu linh khắp mọi miền
Đường dài bóng đổ rưng rưng lệ
Nắng mưa tan tác trĩu vai gầy
Nhặt chút tàn phai về sưởi ấm
Cho cọng ưu phiền theo gió bay
Trên nhánh phù du hồn viễn tượng
Giật mình ta còn lại mình ta
Giọt đắng hao gầy chừng lắng đọng
Tàn canh tiếng dế gọi đêm tà
Hát khúc trường ca mờ dỹ vãng
Vuốt tàn y thương thuở dọc ngang
Phù kiều lỗi hẹn ... ai tri ngộ ?
Đường mây ngọn gió chút mơ màng ...
Nguyễn Tấn Lực - K6
Bóng Chờ Bặt Tăm
Hương đưa ngát phố kinh kỳ
Cỏ khô thôn dã chai lỳ ngóng trông
Thuyền nan mắc cạn dòng sông
Thương nhành cải dại trổ ngồng bến mê
Rừng hoang hoẳng toát lê thê
Rùng mình lá rụng bên tê sườn đồi
Trăng phai chái đứng hiên ngồi
U minh hư ảo dấu môi in hằn
Tịch liêu quán vắng bằng lăng
Vòng tay cuồng vội dặm băng hững hờ
Nhớ không tên nhớ vô bờ
Triêu nhan ơi hỡi bóng chờ bặt tăm
Rêu phong tường ố lạnh căm
Ngõ hồn hoang phế ngàn năm lặng chìm
Rộn ràng dấu lạc đường tim
Giêng hai trẩy hội rong tìm phương nao
Thạch Thảo viên, Thursday, March 29, 2018.
Vũ Đan Huyền - K7
NGỤY NGHỆ SĨ
Nếu không có những nét chấm phá ấy thì cuộc đời sẽ buồn tẻ biết bao?
Cái chuyện tào lao ấy vận vào chính hắn mới bi hài làm sao. Thoạt đầu, vào cái thuở ban sơ gặp gỡ ai cũng ưu ái tặng cho hắn cái chức danh cao quý với hai từ là nghệ sĩ. Ôi mới dễ chịu biết bao. Từ anh thợ hớt tóc cho đến cô nàng bán vé số đều nói như vậy.
Không dễ chịu sao được khi một gã nghe bạn hát hay thì ganh tị, thấy bạn đàn giỏi thì ghét bỏ, biết thiên hạ làm thơ ngâm thơ thì giả đò dị ứng, nhìn ai cầm cọ vẽ vời thì trừng trừng cau có vân vân…mà được mỹ miều khen tặng là nghệ sĩ thì quả là …quá dễ chịu.
Mở ngoặc đơn rằng: ngoài cái tính kiêu ngạo ra thì hắn ta chẳng có cái khả năng gì ráo sất, nốt nhạc bẻ đôi không biết, hát xướng thì khiến cho chim bay chó chạy, thơ văn thì rặn vần khốn khổ, đàn địch thì chẳng khác nào bật bông; ừ, thì chắc là do cái đầu tóc dài chuyển màu quá sớm mà được phong là nghệ sĩ chăng?
…
Trong khi đó ở xóm hắn toàn là nghệ sĩ thứ thiệt.
Nhân dân cũng có, ưu tú tràn đầy. Và ứng viên của các chức danh ấy thì lủ khủ. Nhiều lúc hắn cảm thấy tự hào khi được ngụ cư ở cùng xóm với họ.
…
Vừa rồi, có một anh trưởng phó đoàn gì đó của đoàn văn hóa nghệ thuật gì đó đứng ra chỉ đạo xây tường rào gì đó làm ranh giới gì đó có tranh chấp với ranh giới nhà hắn; không biết do ghen tị với chức danh nghệ sĩ của hắn hay do nhiệt tình bảo vệ “tài sản của công” lại lớn tiếng xưng hô một cách rất chi là quan lại hống hách mất dạy MÀY TAO với hắn.
Té ra, giữa nghệ sĩ ăn lương nhà nước phong với nghệ sĩ được thợ hớt tóc và vé số phong cũng có khoảng cách riêng.
Hắn thành tâm cầu chúc quí quan lớn ấy mai này sẽ là nghệ sĩ nhân dân.
Để xứng tầm với thời đại.
Vugia - K7
Thứ Sáu, 13 tháng 4, 2018
HỌP MẶT LỚP B/ K8 ĐÔNG GIANG
MỪNG ĐÔNG GIANG TUỔI 55.
Cuộc gặp mặt của lớp B khóa 8 ĐG đã diễn ra thật ấm cúng vào chiều ngày 11/4/2018 cùng với sự góp mặt của nhiều bạn bè các lớp khác cùng khóa.
Các lớp khóa 8 hướng tới sinh nhật ĐG 15/9 thật sôi nổi.
Thứ Tư, 11 tháng 4, 2018
MÙA XA
Đã ngủ chưa ve ơi!
Mùa thu về rồi đó
Nụ hoa vàng hớn hở
Mở mắt cười bâng quơ
Có thấy gì không ve?
Xác gió rơi đầy hè
Giọt mưa rơi nhè nhẹ
Giấu bóng ngày đìu hiu
Đừng hát nữa ve ơi!
Giọng ru đã khàn rồi
Chào nhau thêm lần cuối
Hẹn tái sinh mùa sau
Ngủ ngon nghe ve ơi!
Thu ngồi ru lá đổ
Nắng từng vạt mờ phai
Cuối chân ngày biền biệt
Ngủ ngoan nghe ve ơi!
Ngủ ngoan nghe ve ơi ...
Đỗ Khương Bình - K16
DANH SÁCH THẦY CÔ & NHÂN VIÊN ĐÔNG GIANG (1963-1975)
Chúng tôi xin gửi đến quý thầy cô và các anh chị CHS Đông Giang danh sách thầy cô và NV văn phòng của trường trung học Đông Giang từ 1963-1975, sau khi đã thu thập từ nhiều nguồn và sắp xếp lại.
Chúng tôi mong muốn nhận được đóng góp của mọi người về những thiếu sót hoặc sai lệch trong DS này để kịp điều chỉnh trước khi đăng trên ĐS kỷ niệm 55 năm thành lập trường.
P/S: Chúng tôi cũng sẽ có danh sách thầy cô và NVVP của trường ĐG-HHT từ năm 1975 đến nay để xin ý kiến đóng góp.
Thứ Ba, 10 tháng 4, 2018
BÂNG KHUÂNG…!
.
.
Bâng khuâng đã đến từ hôm nay
Nhắc nhở con tim sớm chọn ngày
Đi tìm trong nhau một ký ức
Thăm thẳm chiều sâu quá đậm dày
Có phải bạn nói đến Đông giang?
Để mỗi tâm tư chẳng ngỡ ngàng
Tìm về thăm lại ngôi trường cũ
Ươm những mầm xanh vươn thẳng hàng
Dành thương ký ức một thiên đàng
Tươi vui, mỹ cảm tựa hoa lan
Bên nhau sẽ nhận tình vui lại
Ấm áp, hiền hòa tỏa âm vang
Mùa thu tháng chín với nắng vàng
Huyên náo, nghẹn ngào chốn Đông giang
Hội ngộ, giao lưu đầy lưu luyến
Tay bắt... Mặt mừng... Bước lang thang
Dù có ở đâu cũng sẵn sàng
Sắp xếp chuyện đời mở lối sang
Đi tìm lẽ sống trong cuộc sống
"Ký ức sân trường"nhịp khua vang.
Hồ Tiến Triển k7
.
Bâng khuâng đã đến từ hôm nay
Nhắc nhở con tim sớm chọn ngày
Đi tìm trong nhau một ký ức
Thăm thẳm chiều sâu quá đậm dày
Có phải bạn nói đến Đông giang?
Để mỗi tâm tư chẳng ngỡ ngàng
Tìm về thăm lại ngôi trường cũ
Ươm những mầm xanh vươn thẳng hàng
Dành thương ký ức một thiên đàng
Tươi vui, mỹ cảm tựa hoa lan
Bên nhau sẽ nhận tình vui lại
Ấm áp, hiền hòa tỏa âm vang
Mùa thu tháng chín với nắng vàng
Huyên náo, nghẹn ngào chốn Đông giang
Hội ngộ, giao lưu đầy lưu luyến
Tay bắt... Mặt mừng... Bước lang thang
Dù có ở đâu cũng sẵn sàng
Sắp xếp chuyện đời mở lối sang
Đi tìm lẽ sống trong cuộc sống
"Ký ức sân trường"nhịp khua vang.
Hồ Tiến Triển k7
Thứ Hai, 9 tháng 4, 2018
HỌP MẶT LỚP C - K8
Hướng đến sinh nhật lần thứ 55 của ngôi trường thân yêu Đông Giang- Hoàng Hoa Thám 15/9/2018.
Cuộc họp mặt của CHS lớp C khóa 8 Đông Giang và các thân hữu chiều ngày 6/4/2018 tại Sơn Trà thật ấm cúng và đáng trân trọng!
THƯ GIÃN CUỐI TUẦN.
NHỮNG ĐỒ ĐỆ CỦA ĐƯỜNG TĂNG
*Trên đường đi thỉnh kinh, Đường Tăng cần rất nhiều đồ đệ để đi cùng, bởi đường tới Tây Thiên nhiều chông gai, hiểm trở, đặc biệt là bọn yêu quái đâu cũng có, mọi lúc mọi nơi, luôn rình rập tìm cách “ăn không chừa thứ gì” kể cả thịt của… Đường Tăng.
*Qua Xứ kia, Đường Tăng để ý thấy một Ngài quan to, bụng bự đang cố thuyết phục một đám đông rằng…nó mà tăng giá lên, càng cao càng tốt, càng kịch trần càng tốt, sẽ rất có lợi cho mọi người, tin tôi đi, còn cụ thể có lợi như thế nào thì chúng tôi còn đang …nghiên cứu! Thấy ngồ ngộ, chờ cho đám đông giải tán, Đường Tăng tiến lại gần quan làm quen:
- Xin chào người anh em, người đang làm trò gì vậy?
- Không giấu gì Ngài, tui đã hết cách rồi, tăng thu đủ thứ, thứ gì tăng được thì tăng hết rồi, tận thu đến cây kim sợi chỉ của đám quần chúng giỏi chịu đựng kia, nhưng chưa thấm béo gì, nợ công cứ đầm đìa ra đó…nhìn đi nhìn lại thấy Xăng Dầu là còn có thể vơ vét được, còn …tăng được, bởi lẽ…nếu anh không chạy xe, thì không thể đi làm, đồng nghĩa với không có lương để ăn, phương tiện giao thông nếu không lưu thông trên đường, trên biển, trên trời, thì nền kinh tế coi như bằng…ze’ro! Nên chi có tăng cỡ mấy người ta cũng phải…bấm bụng mà chịu đựng.
- Tăng tàn bạo như ngươi, chúng sanh làm sao chịu nỗi, đến một lúc không tăng được nữa thì ngươi lấy chi bỏ vô miệng, chứ nói tới chuyện trả nợ nần…chi bèn đi theo ta sang Tây phương thỉnh kinh, tìm kiếm cơ hội mới.
*Quan bụng bự vui vẻ nhận lời, Đường Tăng nhanh chóng làm lễ thu nhận đồ đệ thứ nhất, đặt cho pháp danh là Xăng Tăng! Hai thầy trò tiếp tục cuộc hành trình, khi đi qua một khu rừng trụi lá, thầy trò Đường tăng ngạc nhiên khi thấy sừng sững một khu biệt điện nguy nga, bên trong có một người dáng dấp như một vị thiền sư đang tập trung suy nghĩ… Thầy trò Đường Tăng xin ra mắt, sau mấy câu xã giao được biết đây không phải là thiền sư mà là Tham mưu đại sư, qua câu chuyện tham mưu đại sư thổ lộ:
- Không giấu gì các trưởng lão, nhiệm vụ chính của ta là phải…tìm mọi cách tăng thu phí, tăng phí mọi lúc mọi nơi, từ phí giữ xe, cho đến học phí, viện phí, lệ phí, cước phí, thủy lợi phí, phí tham quan, phí lưu hành, phí môi trường, phí đường bộ, phí chợ, phí xác nhận giấy tờ, phí xây dựng, phí đo đạt, phí neo đậu, phí, phí…nói chung kính thưa các loại phí…bên cạnh việc tìm mọi cách tăng phí, còn tập trung suy nghĩ đẻ thêm những phí mới, tỉ như…phí sờ đầu rùa mùa thi, phí nhậu nhẹt chẳng hạn!
- Ngươi tăng phí thần sầu như thế, chúng sinh làm sao chịu thấu? (Đường Tăng lắc đầu hỏi)
- Xì, chẳng ăn thua gì, vẫn không đủ nuôi một lũ “ăn tàn phá bạo”, vẫn không đủ cho các quan trên “ăn chơi phung phí”!
*Thấy tham mưu đại sư quả là xuất chúng trên lĩnh vực tận thu…phí, Đường Tăng lấy làm vui bèn mời làm đồ đệ để sang Tây thiên thỉnh kinh, đại sư lập tức nhận lời, Đường Tăng vội vã làm lễ thu nhận đồ đệ thứ hai, lấy pháp danh là …Phí Tăng! cả 3 thầy lại lên đường.
*Đi bộ non nữa ngày, 3 thầy trò cảm thấy khát và mệt, định dừng chân bên đường nghỉ ngơi, chợt thấy phía trước có tấm biển: “đường vào đất nước hạnh phúc”, cả 3 mừng rỡ tiến vào, mới vừa đặt chân vào đầu con đường, cả ba thầy trò kinh ngạc khi thấy một vị hảo hán áo đen đang vặt lông vịt, thấy lạ, 3 thầy trò dừng chân quan sát. Đường Tăng nói với các đồ đệ:
- Ta để ý thấy vị đại hảo hán áo đen này có biệt tài…vặt lông vịt, không cần nhúng nước sôi, hoặc nhúng…nhựa thông, như mấy tay đồ tể ở lò mổ vịt, hắn vặt lông khi con vịt còn sống, thế mà vịt không hề kêu la gì cả…
- Con cũng để ý thấy lũ vịt cứ vui vẽ xếp hàng để được lão ấy vặt lông (Phí Tăng xen ngang)
*Thấy lạ, ba thầy trò xáp vào hỏi sự tình, Hảo hán thủng thỉnh:
- À, thế này…tui là quan thu thuế cho triều đình, mà các vị biết không, “việc thu thuế giống như…vặt lông vịt vậy, vặt như thế nào cho nhanh, gọn, sạch, mà vịt không kêu”, cho nên tui luyện tập hằng ngày như các vị thấy đấy, ngoài ra, còn phải vét óc suy nghỉ tìm mọi cách để tăng thuế nữa, ôi thôi vất vả, vất vả lắm lắm…
- Cứ tính mãi chuyện tăng thuế, tội muôn dân lắm! (Đường Tăng thở dài)
- Phải ráng chịu thôi, các ông thấy đàn vịt có kêu la gì đâu…
*Đường Tăng nghĩ nếu tay này mà làm đồ đệ, chắc việc thỉnh kinh thuận lợi lắm đây, lũ yêu quái phải dè chừng, bèn ngỏ ý, thế là đại hảo hán nhận lời ngay, Đường Tăng lại bày lễ thu nạp đồ đệ mới , đặt pháp danh là Thuế Tăng!
*Muốn biết thầy trò Đường Tăng thỉnh kinh ra sao, xin xem hồi sau, hồi sau nữa sẽ rõ…
• Lời bàn: Đường Tăng cùng các đồ đệ Xăng Tăng, Phí Tăng, Thuế Tăng này mà đến Tây Thiên, chắc chắn hai ông A Nan và Ca Diếp hoảng sợ không dám tráo kinh như trong Tây Du Ký, mà phải vui vẻ trao đúng, trao đủ, không thiếu 1 tờ, chứ đừng nói thiếu một quyển, và chắc chắn rằng, khi về tới Đông Thổ Đại Đường, thì số lượng kinh chỉ còn 1 phần mười, trong khi kinh phí thì được khai khống lên chắc cũng…vài trăm lần.
THƯỜNG ĐOÀN - K9
Thứ Năm, 5 tháng 4, 2018
Thứ Tư, 4 tháng 4, 2018
Đông Giang Ngày Về
Đông Giang ngày về ...
phượng hồng khơi sắc nhớ
Mấy chục năm rồi áo trắng cũng tàn phai
Biết có còn ... ai nhớ đến ai
Lối cũ hoang liêu rêu buồn cỏ mọc
Nhớ lại làm gì thuở còn đi học
Để thêm buồn ... thêm tiếc nuối khôn nguôi
Tháng ngày nào chỉ biết niềm vui
Đời vô tư như trang giấy trắng
Thoáng u buồn những tháng hè xa vắng
Rồi vui đùa khi gặp lại nhau
Mà ngày vui như nắng sớm phai mau
Áo trắng sân trường bây giờ xa lạ
Vẫn nhớ trường xưa ... những ngày cuối hạ
Viết cho nhau giòng lưu bút thân thương
Ngày vui tan nhanh như những giọt sương
Tất cả qua đi ... và chỉ còn kỷ niệm...
Trường cũ ngày về ... trời đầy mây tím
Màu tím u buồn ... màu tím buâng khuâng
Nhặt cánh phượng hồng tàn úa trên sân
Mà nghe hồn mình rưng rưng giòng lệ ...
Nguyễn Tấn Lực - K6
CHO TƯƠNG LAI BẮT GẶP
Ngày nào đó cuộc tương tàn chấm dứt
Làng hoang vu người trở lại dựng nhà
Tôi mặc áo nâu trở về làm ruộng
Tôi trở về làm lại kiếp người ta
Ngày nào đó không còn nghe tiếng súng
Tôi trở về thay vợ giữ con
Nắm hạnh phúc trong bàn tay còn lại
Chan yêu thương cho tất cả tâm hồn
Ngày nào đó hương thơm từng nấm mộ
Tôi bùi ngùi đi dẫy cỏ nhớ thương
Người đã chết xin muôn đời hãy sống
Trong lòng người trong lòng đất quê hương
Ngày nào đó em thôi chạy giặc
Mẹ hết già trong nỗi âu lo
Em đi chợ nhớ mua bông bí nụ
Mẹ chải đầu nhớ từng sợi tóc thơm tho
Ngày nào đó lũ chim về lót ổ
Trong vườn cây đầy trái ngọt xanh tươi
Tôi hôn khẻ lên bàn tay còn lại
Bâng khuâng nghe như có giọng ai cười
Nguyễn Đông Giang (Đà Nẵng 1972)
NGUỒN NEWVIETART.COM
QUỸ KHUYẾN HỌC
Chúng tôi xin trình bày báo cáo tài chính năm 2017 của Quỹ khuyến học CHS Đông Giang -HHT.
Mong tiếp tục nhận được sự ủng hộ của quý thầy cô và anh chị em CHS.
P/S: Ủng hộ Quỹ khuyến học xin chuyển về tài khoản:
HUỲNH THỊ THẬT
Stk: 0103893395
Ngân hàng Đông Á, chi nhánh Đà Nẵng
Xin ghi rõ nội dung chuyển tiền: "Ủng hộ Quỹ khuyến học CHS ĐG-HHT"
Thứ Hai, 2 tháng 4, 2018
EM CÔ GÀI MƯỜNG LAY
em cô gái Mường lay
bước ra từ trong mây
xiêm y lộng màu ngũ sắc
cô gái Mường lay yếm thắm vai gùi
có nỗi nhớ nào trên lưng?
và môi hồng của vừng trăng mười sáu
Mường peng lắm dốc ...
Mường lay lắm đèo
hoa ban đỏ và hoa thạch thảo
gữa núi đồi tây bắc mộng chiêm bao
có một ngôi sao .
đưa em về bản làng nho nhỏ
có một con đò theo sông Nậm rốn về xuôi
em mường lay, em mường peng
trên lưng một gùi sim tím
hoa tím !!!
"môi em có thơm mùi dâu rừng"(*) tây bắc?
mắt như đất non ruộng bậc thang
ươm màu sương khói
Phan Minh Ta - K8
(*)nhà thơ Pháp
Chủ Nhật, 1 tháng 4, 2018
THƯ MỜI
Thân Kính quý Anh Chị.
Thời gian chỉ còn vài tháng nữa là Ngày họp mặt Kỷ Niệm 55 Năm Thành Lập Trường Trung Học Đông Giang tại Nam Cali.
Rất mong quý Anh Chị vui lòng mời gia đình, thân hữu cùng về tham dự đông đủ, riêng quý anh chị có các bạn CHS ĐG ở Việt Nam muốn tham dự, chúng tôi bắt đầu gởi Thư Mời đến quí anh chị để có thời gian chuẩn bị phỏng vấn.
Ps. Ban Tổ Chức ĐGHN sẽ có buổi họp cuối tháng 3 hay đầu tháng 4.
Rất mong quý anh chị tham dự để phân chia công việc Tổ Chức.
Kính,
Lê văn Đức
Tm BTC
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)