Thứ Bảy, 14 tháng 4, 2018

NGỤY NGHỆ SĨ


Nếu không có những nét chấm phá ấy thì cuộc đời sẽ buồn tẻ biết bao?

Cái chuyện tào lao ấy vận vào chính hắn mới bi hài làm sao. Thoạt đầu, vào cái thuở ban sơ gặp gỡ ai cũng ưu ái tặng cho hắn cái chức danh cao quý với hai từ là nghệ sĩ. Ôi mới dễ chịu biết bao. Từ anh thợ hớt tóc cho đến cô nàng bán vé số đều nói như vậy.

Không dễ chịu sao được khi một gã nghe bạn hát hay thì ganh tị, thấy bạn đàn giỏi thì ghét bỏ, biết thiên hạ làm thơ ngâm thơ thì giả đò dị ứng, nhìn ai cầm cọ vẽ vời thì trừng trừng cau có vân vân…mà được mỹ miều khen tặng là nghệ sĩ thì quả là …quá dễ chịu.
Mở ngoặc đơn rằng: ngoài cái tính kiêu ngạo ra thì hắn ta chẳng có cái khả năng gì ráo sất, nốt nhạc bẻ đôi không biết, hát xướng thì khiến cho chim bay chó chạy, thơ văn thì rặn vần khốn khổ, đàn địch thì chẳng khác nào bật bông; ừ, thì chắc là do cái đầu tóc dài chuyển màu quá sớm mà được phong là nghệ sĩ chăng?
Trong khi đó ở xóm hắn toàn là nghệ sĩ thứ thiệt.
Nhân dân cũng có, ưu tú tràn đầy. Và ứng viên của các chức danh ấy thì lủ khủ. Nhiều lúc hắn cảm thấy tự hào khi được ngụ cư ở cùng xóm với họ.
Vừa rồi, có một anh trưởng phó đoàn gì đó của đoàn văn hóa nghệ thuật gì đó đứng ra chỉ đạo xây tường rào gì đó làm ranh giới gì đó có tranh chấp với ranh giới nhà hắn; không biết do ghen tị với chức danh nghệ sĩ của hắn hay do nhiệt tình bảo vệ “tài sản của công” lại lớn tiếng xưng hô một cách rất chi là quan lại hống hách mất dạy MÀY TAO với hắn.

Té ra, giữa nghệ sĩ ăn lương nhà nước phong với nghệ sĩ được thợ hớt tóc và vé số phong cũng có khoảng cách riêng.

Hắn thành tâm cầu chúc quí quan lớn ấy mai này sẽ là nghệ sĩ nhân dân.
Để xứng tầm với thời đại.

Vugia - K7

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét