Bay
Là cảm giác nhón chân lên để thấy mình nhỏ bé
Là làm mây bồng thản giữa ngân hà
Là quả đất cỗi già cơ hồ rất nhẹ
Mà nặng lòng một tay vẫy lúc chia xa
Bay
Là vùn vụt ném mình lên phiá trước
Chứ có phải đâu đồi núi muốn thụt lùi
Ta bình đẳng với trăm hành khách
Một độ cao rung lắc giữa bầu trời
Bay
Là không chỉ vượt không gian ngắn ngủi
Đại dương dưới kia xanh ngắt vẫn một màu
Được bay lên cao để được bồi hồi tiếp đất
Thầm mơ một nụ hôn dịu dàng ở phòng đợi sân bay.
NGUYỄN ĐẠI BƯỜNG – K10
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét