Thứ Năm, 16 tháng 1, 2014

THƠ CỦA ANH NGUYỄN ĐĂNG KHOA

Như các anh chị đã biết, anh Nguyễn Đăng Khoa hiện cư trú tại Nha Trang -người đi tìm tác giả bài thơ, bài học thuộc lòng: Chuyến Đi Dài-. Hôm nay anh chia sẻ thơ với chúng ta 2 phần , phần 1 gồm một số bài thơ mà theo anh nói là "làm cho vui khi rảnh rỗi", và phần 2 gồm một số đoạn thơ mà anh yêu thích. Anh Nguyễn Đăng Khoa có bút danh Phương Phương và phần ứng họa là vợ chồng người chị trong gia đình anh Khoa có bút danh là Tiếng Thủy(Tiếng là chồng, Thủy là vợ).

A- Phần sáng tác :
Trong chuyến tham quan Đà Nẵng năm đó (2011), khi được biết về bài thơ "Chuyến đi dài" của Thầy Trần Huiền Ân (và sau đó thuộc nằm lòng từng con chữ của thầy) tôi có viết bài thất ngôn bát cú đường luật, cốt cũng chỉ để lưu lại những kỷ niệm về Non Nước Đà Nẵng nên thơ khi chúng tôi có dịp tận mắt ngắm nhìn:
Bài Xướng của Khoa:

NGŨ HÀNH SƠN VÃNG CẢNH

Ta về vãng cảnh Ngũ Hành Sơn
Hồn thả theo mây núi chập chờn
Kia Vọng Giang đài, Tam Thai Tự,
Đây Huyền Không động, Phổ Đà Sơn...
Thiên nhiên huyễn hoặc bao kỳ bí
Trời bể hư vô cõi lạ thường
Thỏa chí tang bồng non nước Việt
Ta say trong cảnh mộng miên trường.

(Thơ: Phương Phương - Đầu hạ 2011)

ỨNG HỌA :

Bước chân lên đỉnh nước non sơn
Dốc đá cheo leo dạ chẳng chờn
Nước biếc bao quanh ba giác tự
Hang không bên cạnh một từ sơn
Đất trời hiện hữu mang huyền bí
Thế sự mông lung ẩn dị thường
Gấm vóc non sông người đất Việt
Vui lên chung bước nẻo đường trường.

(thơ: Tiếng Thủy)

TÌM THƠ


Tìm thơ trong cõi hồng trần
Đong từng con chữ, gieo vần sáng - xinh
Mỗi lời thơ, một ân tình
Khắc thêm nét nghĩa nhân sinh đậm đà!
(Thơ: Phương Phương -
Một chiều tàn thu năm nao)

NHỚ MẸ

Phúc cho ai trên đời này còn Mẹ
Ngã vào lòng thủ thỉ những yêu thương
Dẫu thế gian vạn vật có vô thường
Tình Cha - Mẹ mãi thiêng liêng, cao cả!
(thơ: Phương Phương)

CHỈ MÌNH TA

Đêm thâu độc ẩm, chỉ mình ta
Cạn chén trăng thơ, dưới ánh ngà
Men rượu Quỳnh Tương, hương đượm thắm
Tình thơ bóng nguyệt, vị nào xa
Chuông khuya gõ nhẹ miền hư ảo,
Trăng sớm nhô xanh trước cảnh nhà.
Tri kỷ hằng mong hầu gặp gỡ
Áng thơ lần giở... chỉ mình ta.

(Phương Phương - 10/2013
Cảm tác khi đọc "Độc ẩm" của chị "Khói Lam Chiều")


Phần Ứng Họa

Trăng dọi non đầu em với ta
Vần thơ ngấm rượu ướt trăng ngà
Lung linh chiếc lá, sương rơi thấm
Xào xạc hàng cau, gió thổi xa
Nâng chén cùng em bên song cửa
Đem thơ hòa nguyệt trước sân nhà
Hỡi người tri kỷ đâu rồi tá?
Có phải hồng nhan ở cạnh ta.

(Thơ: Tiếng Thủy)


VÔ ĐỀ

Bềnh bồng sóng nước miền sông Hậu
Thấp thoáng đò xuôi ngược mấy dòng
Sương sớm vấn vương lòng lữ khách
Ngỡ ngàng phố chợ nổi trên sông!

(Thơ hai anh em: Tiếng Khoa - Đầu hạ Quý Tỵ)

THI HỨNG

Nâng chén ta tìm một chút thơ
Ngân nga ly rượu với cuộc cờ
Lung linh bóng nguyệt lồng hương trúc
Ngan ngát "hồ thu" cánh sen tơ (*)
Tri kỷ ru lòng ngân tiếng hát
Hồng nhan đắc ý góp vần thơ
Thanh tao, ý vị nguồn thi hứng
Xuân đẹp đong đầy những ước mơ.

(Ba anh chị em: Tiếng-Thủy-Khoa)

(*) Ngoài nghĩa đen của nó và cũng là hình ảnh rất thực của cảnh quan nhà "nhạc mẫu" chúng tôi - "Vườn thơ xứ muối - Ninh Diêm" - nó còn có mang nghĩa bóng bẩy khác của "Hồ Thu" như sau:

HỒ THU


HỒ thu nước trong veo
THỊ nữ lướt mái chèo
THU hôn làn sóng gợn
THỦY mặc, ánh trăng treo

(Thơ Tiếng)

CHIỀU XUÂN

Chiều ba mươi dòng người đi vội vã
Chỉ đôi ta thong thả ngắm người qua
Chiều bên em sao lòng xao xuyến lạ
Vẫn bồi hồi như những tháng ngày xa.

(Thơ: Tiếng Thủy)

Nguyễn Đăng Khoa

Chúng tôi sẽ tiếp tục giới thiệu phần B Một số đoạn thơ mà anh Nguyễn Đăng Khoa yêu thích..

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét