Sau khi biết được thầy Trần Huiền Ân là tác giả bài thơ, bài học thuộc
lòng "Chuyến đi dài", anh Nguyễn Đăng Khoa đã xin phép tác giả được chấp
bút viết tiếp phần sau từ Sông Gianh trở ra, theo thư anh Khoa: Với
kiến thức hạn hẹp của "hậu bối", với "tay nghề" non, yếu ớt và rất
amateur, nếu Thầy không chê, con xin phép được gửi đến Thầy và trang
ĐG-HHT phần chấp bút của con như một tấm lòng của một người yêu thơ thầy.
Sau khi đọc phần chấp bút, thầy Trần Huyền Ân ngoài một vài góp ý chân tình Thầy đã có lời khen:
Đoạn của Khoa nhờ em thả tự do, có chỗ như viết về Hạ Long đến 4 câu,
thoải mái hơn. Nói chung là một bài thơ hay vì rất có hồn, có những đoạn
hay như đoạn viết về núi Hồng Lĩnh, động Hoa Lư...
CHUYẾN ĐI DÀI
(Tác giả: Trần Huiền Ân)
Tuổi niên thiếu vốn giàu mơ lắm ước
Tôi đã nuôi trong trí chuyến đi dài
Biết bao giờ cho thỏa được lòng trai
Chân bé quá, không mang hài vạn dặm
Để ngày tháng vơi đôi phần thăm thẳm
Bản đồ đây tôi dự ước hành trình
...............................
Giữa phương Nam biển dội sóng thanh bình
Tôi sẽ lấy Côn Sơn làm khởi điểm
Sau giây phút để tâm hồn mặc niệm
Lắng không gian nghe tiếng gọi tiền nhân
Đường thênh thang chí quyết cũng xem gần
Đây Phú Quốc mùi quê hương tỏa rộng
Hà Tiên với cảnh non chùa Thạch Động
Kiên Giang còn Nhật Tảo sáng ngàn năm
Mắt cô em Cái Sắn tựa trăng rằm
Bao la quá ruộng Cà Mau xếp gợn
Thuyền độc mộc xuôi trên dòng Cái Lớn
Xuyên kênh đào về trẩy hội Tây Đô
Lòng Hậu Giang bát ngát tận đôi bờ
Cùng hẹn với Sông Tiền trôi chậm rãi
Sen Đồng Tháp phơi màu tươi thắm mãi
Núi Điện Bà che rợp bóng tôn nghiêm
Trăng Sài Thành e thẹn dưới đèn đêm
Hai ngả nước ai Đông Nai - Gia Định?
Bờ Long Hải chiều êm rây nắng tịnh
Bưởi Biên Hòa ngọt liệm khách miền xa
Trà B'Lao sưởi ấm nếp môi già
Đà Lạt gió quyện vầng mây thác nước
Rừng Ban Mê suối đờn nai khẻ bước
Buồm lao xao Phan Thiết rộn niềm vui
Ngọn Tháp Chàm cô quạnh tiếc ngày trôi
Tàu vạn quốc về Cam Ranh chen chúc
Thùy dương rủ Nha Trang thêm hiền thục
Đá Bia còn nguyên nét triện người xưa
Bãi Tam Quan cát mịn ấp chân dừa
Guồng xe tưới Sông Trà gieo bụi trắng
Ngũ Hành ngắm mặt Hàn Giang phẳng lặng
Hải Vân đài cao vút tuyệt đường chim
Nửa khuya chuông Thiên Mụ vọng êm đềm
Cả Hương, Ngự la đà theo nhịp trúc
Cầu Hiền Lương...
...sẽ nối tình Nam Bắc
Xóa nhòa đi dòng phân cách thương đau
Từ Nam Quan cho đến mũi Cà Mau
Liền một dải
...và chuyến đi lại tiếp...
Sông Nhật Lệ phơi lòng non xanh biếc
Cho ruộng đồng giọt sữa mẹ phù sa
Cho đất ngang nhỏ nhắn cứ bao la (*)
Cả dải kỳ quan Phong Nha tuyệt đẹp!
Chùa Hương Tích con đường lên nhỏ hẹp
Bao nhiêu người chen chúc trẩy hội xuân
Dòng Lam Giang nước chảy như reo mừng
Chiếc cầu nối giữa Nghệ An - Hà Tĩnh
Tục xưa truyền non cao 99 đỉnh
Núi Hồng kia là biểu tượng hồn thiêng
Biển Sầm Sơn nổi tiếng khắp trăm miền
Hòn Trống Mái khắc tình yêu vào đá
Ngắm Hoa Lư, cố đô chiều yên ả
Lưu sử xanh 3 triều đại 6 vua
Với Tràng An cảnh đẹp tả sao vừa
Non nước đó long lanh in trời biếc
Hùng vĩ non xanh trùng trùng điệp điệp
Quanh Mai Châu, cánh đồng lúa bạt ngàn
Kia Kẽm Trống với các hang Tối – Sáng
Nhủ đá vang tựa thạch cầm thiên nhiên
Chuông Cổ Lễ như trút hết ưu phiền
Lòng thanh thản nhẹ lâng ta tiếp bước
Quê hương ta, chẳng nơi nào sánh được
Nét đẹp dịu dàng, mê mãi trong tâm.
Về Thái Bình ghé làng bạc Đồng Xâm
Lên Hải Dương (Mộ Trạch) viếng thăm “lò tiến sỹ”
Ôi, “địa linh nhân kiệt”, thiên nhiên kỳ vĩ
Hãnh diện biết bao, đất Việt rồng thiêng!
Hạ Long, kỳ quan thế giới thiên nhiên
Muôn vàn đảo ngọc giữa bao la biển cả
Tuyệt làm sao, nét giao thoa đẹp lạ
Của biển trời và non nước nên thơ.
Biển Đồ Sơn ôm con sóng xô bờ
Trong sắc thắm của màu “Hoa Phượng đỏ”
Hào hùng, khí phách Bạch Đằng Giang ta đó
Vùi giặc thù Nam Hán, Tống, Nguyên-Mông
Vút tầm mắt xa tận phía bờ Đông
Mũi Sa Vĩ nơi địa đầu Móng Cái
Chùa Tam Thanh vang tiếng chuông huyền thoại
Hòn vọng phu nàng Tô Thị, Đồng Đăng
Qua Bắc Giang nếm ngụm rượu Làng Vân
Về Bắc Ninh nghe dân ca quan họ
Lên Cao Bằng viếng thăm hang Pác Bó
Ấm chè thơm dịu mát Thái Nguyên xanh
Giữa Bắc Kạn, Hồ Ba Bể uốn quanh
Bao la quá, một màu xanh ngọc bích!
Dạo Tuyên Quang vùng đất nhiều di tích
“Khu Tân Trào” lừng lẫy chiến công xưa
Viếng Động Tiên, Hà Giang lúc giao thừa
Thỉnh nước thánh lòng mong cầu may mắn
Ngắm Sa Pa trong chiều sương tĩnh lặng
Núi Hàm Rồng tiên cảnh chốn trần gian
Đẹp làm sao thung lũng lúa ngút ngàn
Ruộng bậc thang Lìm Mông, Mù Căng Chải
Đã xuôi về vùng trung du Yên Bái
Thể nào quên món “gác bếp thịt Trâu”
Vượt non ngàn lên vùng núi Lai Châu
Mây sương phủ bốn mùa se gió lạnh
Chiến thắng Điện Biên vinh quang, hiển hách
Chấn động địa cầu, vang mãi khúc hoan ca
Chiều bồng bềnh trên Sông Mã trôi xa
Nhớ “Tây Tiến đoàn binh không mọc tóc”
Phú Thọ, Phong Châu cội nguồn dân tộc
Tổ Vua Hùng - khai dựng nước Văn Lang
Dịp đầu Xuân có Hội Phết Hiền Quan
Hội Hát Xoan đối giao duyên nam nữ
Cung “tiến Vua” cá quý tên Anh Vũ
Lưu vực ngã ba sông Bạch Hạc, Việt Trì
Xứ Đoài xưa, vùng núi tổ Ba Vì (**)
Chứa cả kho tàng tâm linh, truyền thuyết
Tản Viên Đức Thánh - Sơn Tinh bất diệt
Ngự trị muôn đời trong tín ngưỡng dân gian
Trúc Lâm Tây Thiên trước cổng Tam Quan
Dòng phật tử về hành hương, vãn cảnh
Cung kỉnh nghiêm trang trước Phật đài đạo hạnh
Xua sân si tìm về chốn an bình
Trời Hà Tây quyện trong ánh bình minh
Như dãi lụa tết vần thơ mời mọc
Lung linh Hương Tích giang sơn gấm vóc
Ráng chiều phơi dệt thẫm nước non ngàn
Trãi dọc sông Hồng bên bờ tả ngạn
Phố Hiến yêu kiều thương cảng cổ lừng danh
Ngược dòng về Hà Nội phố rêu xanh
Thăng Long thành cổ nghìn năm văn hiến…
Ôi, đất nước mến yêu "vạn non nghìn biển"
Từ mũi Cà Mau đến địa đầu Móng Cái
Như tấm lụa đào nước ta liền một dãi
Xứng danh muôn đời đất Việt rồng thiêng!!!
(Phương Phương - Quý Đông 2013)
(*): Quảng Bình nằm ở nơi hẹp nhất theo chiều Đông-Tây của dải đất Việt Nam (= 50km từ giáp ranh giới Lào ra Biển Đông)
(**): Theo Nguyễn Trãi trong "Dư địa chí"
Phần thơ chính của Thầy in chữ màu xanh mực
Phần thơ chấp bút của anh Nguyễn Đăng Khoa màu xanh lá cây
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét