Thứ Năm, 19 tháng 12, 2013

HẠNH PHÚC KHI TA BÊN MẸ.

Nhớ mẹ bạc lòng con đêm trắng
Bóng liêu xiêu bước dưới trời giông
Bụi đường phai nhạt màu mắt mẹ
Lá đổ muôn chiều nhặt mong manh...


Mẹ níu mưa về tưới lo toan
Mang tia nắng ấm sưởi cơ hàn
Biển đời mẹ gội bao mưa nắng
Đường dài muôn vạn dấu chân qua


Mưu sinh quang gánh còng lưng mẹ
Tấm áo mong manh rét tứ bề
Trời đông qua quít lưng cơm độn
Dành hết cho con những ấm nồng...


Tối trời hiu hắt ngọn đèn đêm
Trăng khuya mờ ảo trước sân vườn
Vá chằm tấm áo cho con trẻ
Mai bước đến trường những hân hoan...


Mẹ cho con cả trời mơ ước
Cho lối con về phủ ngàn hoa
Khơi hồn con trẻ bừng sức sống
Tình mẹ sáng ngời giữa tim con!


Trên những con đường lá me bay
Mẹ dõi theo con bước thăng trầm
Nắm bàn tay mẹ- thênh thang lối
Bên đời có mẹ nắng xuân reo!


Hạnh phúc như mây trời lang thang
Hạnh phúc như ráng chiều mong manh
Con ôm chặt vào lòng muôn hạnh phúc
Cám ơn đời trong tình mẹ bao la...

Cám ơn đời ta có mẹ yêu thương!

Sài gòn 15/12/2013
Huỳnh Thị Thiệp K10


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét