Thứ Ba, 17 tháng 12, 2013

CHIẾC CÂN NGÀY ĐÓ

Tưởng rằng hoa trải dưới chân
Đâu hay tôi bước lên cân nhà người
Ôm tình chổng ngược lên trời
Bên kia ôm đá cho người đến so
Đã leo lên chiếc xe đò
Còn về dẹp chốn hẹn hò mấy năm
Khuyết em từ dạo tình rằm
Cần em từ lúc mặt trăng tròn đầy
Đêm xa mơ thấy trầu cau
Cố quên người móc lên đầu chiếc cân
Em giờ quét lá trên sân
Vô tư quét hết dấu chân tình đầu
Tôi giờ hết vướng đêm sâu
Và không còn giận chiếc cầu bắc ngang.

Sài Gòn 12.12.2012
Phan Thanh Cương K8

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét