Thứ Sáu, 27 tháng 12, 2013

ĐẶC SAN 50 NĂM - MỘT TIẾNG THỞ DÀI VẪN LÀ KỶ NIỆM

Kính thưa thầy quý mến,

Đã bao năm trôi qua, giờ đây em còn cảm thấy ấm áp mỗi khi được tìm lại cảm giác cắp sách đến trường bên thầy cô và bè bạn.

Qua blog Đông giang, xem hình buổi họp mặt Đông giang hải ngoại, em có dịp được nhìn lại hình ảnh thân thương của người thầy mà em vô cùng quý mến. Có lúc thầy oai phong trong bộ quân phục khi đến trường, có lúc lại trang nghiêm trong bộ quần tây áo trắng. Thầy bước đi sang trọng và uy nghiêm trên khắp các dãy hành lang. Thoáng thấy thầy các em đều kính cẩn nghiêng mình chào hỏi…

Mới đó mà đã mấy chục năm rồi. Có lẽ thầy không còn nhớ đến em đâu, cô học trò đã được thầy tặng cho hai roi vào tà áo dài lúc em đi học trễ. Thầy Bang Tổng giám thị dáng người không cao, lưng thẳng, nước da ngăm ngăm, vóc dáng của người lính được biệt phái về trường. Chúng em thì rất nhớ đến thầy và mong được một lần cắp sách đến trường, đi học muộn để nhận của thầy hai roi ấm nóng nghĩa tình…

Thời cuộc đã đổi thay, thầy lưu lạc nơi xứ người, còn lại đây chúng em nay cũng đã lớn và trưởng thành. Tuy vậy mỗi lần đạp xe đi ngang qua cổng trường có bảng hiệu Hoàng hoa Thám với hai cánh cửa cỗng, di tích Đông giang năm xưa còn sót lại, lòng vẫn còn luyến nhớ không thôi.

Em cũng đã gắn bó với trường cho đến cuối năm 12 thầy ạ. Vì thế em cũng đã gặp lại thầy Thân phạt đứng dưới trụ cờ cũng vì cái tội đi học trễ.

Em, cô nữ sinh bé nhỏ ngày xưa, nhà tuy gần trường mà thường hay đi học trễ, và cứ bị phạt hoài. Bao nhiêu kỷ niệm thời cắp sách đến trường mà phải kể ra cho hết có lẻ phải dài hơn chuyện ngàn lẻ một đêm…

Sau hết em xin kính chúc thầy cô cùng gia đình luôn bình an sức khỏe, vạn sự như ý.

Cô học trò nhỏ năm xưa của thầy,
Trần thị Ngọc Bích

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét