Thứ Tư, 31 tháng 10, 2012
EM VÀ MÙA THU, BAO GIỜ TRỞ LẠI
Mùa thu ra đi, còn anh ở lại
Nắng vàng hiu, vàng vọt quả địa cầu
Lá lìa cành, vòng vo cùng cái chết
Trong tận cùng, hiện hữu những niềm đau
Ngày mây mù, tiễn mùa thu biệt
Đừng chia ly, rẻ rúng tội tình
Những chiếc lá, em ơi! Những chiếc lá
Đã bay vèo, giã biệt cõi phù sinh!
Mùa thu là, báo thân tiền kiếp
Thích rong chơi, qua những cuộc đời
Nay về chốn, vĩnh hằng tịch tịnh
Từ giã vô thường, bỏ lại cuộc chơi
Chiếc lá cuối cùng, lìa xa trần thế
Tội, cành khô, trơ trọi trong chiều
Em và mùa thu, bao giờ trở lại?
Anh, nơi này, thơ lạnh biết bao nhiêu!
NGUYỄN ĐÔNG GIANG
( Thầy Nguyễn Văn Ngọc )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét