.
(thương gửi về ngôi trường Đông Giang)
Ai ngờ hôm ấy là hôm cuốí
Mỗi đứa rồi đi biệt một trời
Hoa phượng chưa đầy ngõ phố
Mà sao là xa, là thôi…
Cách biệt bao năm giờ gặp lại
Đôi mắt mỗi người đều giăng mưa
Bao câu muốn nói mà không nói
Chỉ lặng nhìn nhau thương như xưa
Trường cũ rêu phong buồn hơn cũ
Phía đông sông lạnh chảy âm thầm
Cườm thảo cứ bay hoài trong gió
Cứ như bay về từ xa xăm
Cứ như bay từ vùng cổ tích
Con trai con gái đều thơ ngây
Có niềm vui say ngàn lá
Nỗi buồn chưa kín đôi tay
Ngày ấy mưa rơi nhìn bóng vỡ
Trời xanh hồn gửi áng mây bay
Câu Kiều thoảng qua khung cửa
Thơm hương bạc hà ngất ngây
Ngày ấy cuộc đời là sông lớn
Mình như suối nhỏ kéo nhau về
Bây giờ mênh mang biển lớn
Có ai còn làm tiểu khê
Bạn cũ bây giờ ai hiển vinh
Còn ai xuôi ngược chí không thành
Và ai phiêu bạt trời Âu _Mỹ
Thắp nén hương thương người cỏ xanh
Dẫu biết rằng hoa phượng sẽ rơi
Màu hoa vẫn thắm giữa tơi bời
Trăm con suối sẽ về sông lớn
Đâu phải là xa, rồi thôi…
Hà Thị Lệ Hà - K8
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét