Nắng đi rồi bỏ góc phố đìu hiu
Từng chiếc lá bàng rơi khoe cành trơ trụi
Ngày trôi hết những giấc đời trăn trở
Hơi thở sương nghe lạnh lạnh đất trời
Mùa đông chừ cũng lại bỏ ta đi
Con đường vắng thiếu bàn chân quen lạ
Ngày tiếc nuối sao không dừng chân bước
Thả đời trôi theo mây gió vô tình
Ngày cuối năm bước chân về quên ngõ
Tìm bóng mình mùa đông đã tàn phai.
Đỗ Khương Bình - K16
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét