Thứ Năm, 25 tháng 11, 2021

Thơ PHAN THANH CƯƠNG

 

BÙ NHAU
tiếng cười nhân lúc tôi về
hình như bù tiếng chửi thề sáng nay
thất thu những tháng những ngày
an lành bù đắp là may lắm rồi

NGÓN TRỎ
ngón trỏ mày chỉ tau đi
ba mươi năm chẳng được gì mày ơi
ngón trỏ liền chỉ lên trời
ngước lên, nào dám, nửa lời, thưa ông!

MÔI-RĂNG
em cười ném hạt lông bông
tôi như trái bóng bay vòng không gian
răng em trên dưới hai hàng
tôi như kẹt giữa vô vàn tiếng kêu

Phan Thanh Cương - K8



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét