Thứ Hai, 28 tháng 6, 2021

BÙI GIÁNG VÀ QUÊ NHÀ

 

Vĩnh Trinh xưa vẫn trinh nguyên
Chốn quê ở tít trên miền trung du
Bềnh bồng theo nước sông Thu
Đò xuôi một chuyến biệt mù nẻo xa

Bỏ đồng tranh với cỏ hoa
Trên lưng bò cỡi lùa qua bóng chiều
Bỏ nàng Mọi nhỏ thương yêu
Bên bờ lau lách đìu hiu tháng ngày

Chuồn chuồn châu chấu vẫn bay
Mùa sim vẫn chín trên cây đợi người
Và hình như đã lâu rồi
Vẫn nghe tiếng dế bên trời tương tư

Nhớ câu: nhứt tự vi sư
Học trò Vạn Hạnh kể như số ngàn
Được thầy dạy một chữ vàng
Giữa đời thức tỉnh - mơ màng- chiêm bao

Rê tình trên sóng lao đao
Tiếc cho người đẹp ẩn vào trong tranh
Kim Cương - Phùng Khánh - Hà Thanh
Biết ai còn nhớ ảo tình thuở xưa

Biên Hòa- Chợ Quán chào thua
Họa chăng còn lại góc chùa Già Lam
Bắc chân chữ ngũ mà nằm
Nghe trong lời Phật khói trầm hương bay

"Giữ Thơm Quê Mẹ" những ngày
Dịch bao nhiêu sách tiếng Tây tiếng Tàu
Cái điên bứt phá cái đầu
Cho đôi mắt sáng rực màu tài hoa

Sự đời coi cứ như pha
Thênh thang khắp cõi không nhà dạo chơi
Mai xa bỏ hết về trời
Nhớ trong thiên hạ những lời thơ bay .

Nguyễn Hữu Thụy - K3
Trích từ tập thơ Hoa Tim
Đã được "nghệ sĩ đọc thơ tự phong Hồ Mai" đọc trong đêm đám tang bác Bùi tại chùa Vĩnh Nghiêm và nghĩa trang Gò Dưa.



Thứ Sáu, 25 tháng 6, 2021

KHÚC MỘNG DU

 

Xưa, một thuở nắng vàng ươm cát trắng
Ta cùng em ngày hai buổi đi về
Gió mơn trớn hàng dương bên bờ vắng
Mây trên đầu hờ hững vắt ngang qua…

Rồi chinh chiến, quê nhà bao tang tóc
Ta ra đi mang nặng nỗi áo cơm
Nơi đất khách trĩu lòng về chốn cũ
Biết em còn trên những lối thu xưa?

Thời vụng dại một lời không dám nói
Để bây chừ bạc tóc nhớ thương ai
Để hằng đêm mơ về ngôi trường cũ
Đông Giang ơi xin hẹn một ngày về.

Huỳnh Quang Trí - K6
Ban Mê 21/06/2021

Thứ Ba, 22 tháng 6, 2021

THÌ XIN LÀM BÔNG CỎ


Không là sắc mùa xuân
Không là hương mùa hạ
Chỉ là bụi của trần
Chỉ là rêu của đá

Thì xin làm chót lá
Từng chút xanh muộn mằn
Đêm cúi mình làm gậy
Dìu bước hạt sương lăn

Thì xin làm bông cỏ
Che hòn cuội giữa trời
Trộn vào nhau một sắc
Nghìn năm mưa nắng phơi.

Huỳnh Văn Mười - K7



Thứ Bảy, 19 tháng 6, 2021

BÀI CA DAO ĐẤT TRỜI

 

Trên trời có đám mây trôi
Cười ra nước mắt xuống đời mưa ngâu
Trên trời có con sông sâu
Đêm đêm ông lữ buông câu ngân hà

Quê nghèo có một mẹ già
Năm xưa lặng lẽ theo cha về trời
Có con chim sáo kiệm lời
Buồn ngơ buồn ngẩn nhìn trời lặng thinh

Có con trâu lội đất sình
Hạt cơm tháng chạp trắng tinh đáy nồi
Có đôi dép cũ chị ngồi
Ru em mòn bốn tao nôi nhọc nhằn

Có cây lúa mọc đất cằn
Cuống rơm cuống rạ đêm trăng bật cười
Có trời xanh, có hoa tươi
Xưa cha ông mượn đất người bước lên.

Huỳnh Văn Mười - K7

Thứ Sáu, 18 tháng 6, 2021

KÝ THÁC VỀ NGUỒN

 

Anh gởi cả tình yêu trong thơ
Như nguồn đổ phù sa theo nước
Cửa sông Cái mùa trong mùa đục
Luôn ngọt ngào nồng mặn hòa tan

Đất quê anh có dòng Thu Bồn
Chảy trong anh có luồng máu ấm
Đời rộng biển chứa tình sâu đậm
Anh buông mình theo cửa Đại xa

Ba mươi năm giạt bến quê nhà
Làng xóm cũ lở dần đình miếu
Vẫn giữ lại ven bờ niên thiếu
Một thời xưa vườn tược xanh râm

Cuối đường lăn chạm đất phương Nam
Nóc đèo ải lộng trời mây trắng
Hồn tưa gió - lòng phơi hạn nắng
Chợt đầu mùa rớt hạt mưa thương

Ngùi nhớ cội nguồn khi tha hương
Sợi hòai niệm kéo tơ óng mượt
Thơm lòng kén chiếc nôi đất nước
Thơ nhả tình theo nhịp Xa quay.

Nguyễn Hữu Thụy - K3



Thứ Tư, 16 tháng 6, 2021

NẮNG HẠ

 

Dài con mắt đợi mưa dông
Đàn trâu gặm nắng trên đồng cỏ khô
Gõ sừng vào chốn hư vô
Giấc trưa ngẫm ngợi sông hồ còn - không

Gió Lào vít ngọn tre cong
Soi nhìn cuộc thế lưng còng còng thêm
Mo nang dún mãi cũng mềm
Lá quay quắt lá, thân rền rĩ thân

Rập rờn hoa giấy trước sân
Đỏ miên man đỏ tranh phần nắng trưa
Con chim chuyền vẫn say sưa
Nhuộm màu mây trắng cho vừa đồng dao

Bây giờ trời ở trên cao
Đất ở dưới thấp, ta nào ở đâu?
Bận tâm chi dãi với dầu
Đi tìm mình chỗ không đầu, không đuôi

Huỳnh Văn Mười - K7

Chủ Nhật, 13 tháng 6, 2021

QUÊ HƯƠNG ƠI !

 

Ngày sẽ hết những bước chân du lãng
Ta sẽ về với rừng núi thênh thang
Với ruộng đồng bãi dâu bến nước
Với tình người muối mặn gừng cay

Mảnh vườn xưa sum xê hoa lá
Có tiếng chim ríu rít sau hè
Có mẹ hiền quanh năm tần tảo
Gánh nhọc nhằn đi bán dạo tháng năm

Có dòng sông đôi bờ sóng vỗ
Mái chèo nghiêng khua nhẹ đêm trăng
Ngọn đèn chài vỡ trên gương nước
Nhớ bóng em dài trên bến nước xưa

Ta sẽ về tắm giữa bến sông quê
Nằm giữa bến Rì ôm trăng say giấc
Gió trỏ mình nghe xôn xao lá hát
Cánh nhạn ăn sương gọi bạn tìm bầy

Con chim chuyền bụi mía bờ tre
Cười mấy thuở người nộm treo tóc gió
Khóm mít mùi , hạt muối mặn ớt cay
Nhớ một thời chiến tranh làng quê bỏ ngỏ

Ta sẽ về nằm giữa bến đò xưa
Nằm giữa làng quê ngọt ngào cây trái
Năm tháng ra đi theo phận đời chìm nổi
Ta sẽ về làng quê nhỏ Đại Bình ơi!

Đỗ Khương Bình - K16



Thứ Sáu, 11 tháng 6, 2021

THÁNG SÁU

 

Tháng Sáu bước nhẹ nhàng qua đầu ngõ
Em vô tư...chờ ai đón Hạ vàng
Như cô nàng, ngoan ngoãn dịu dàng sang
Cho vừa kịp nghe ve sầu rả rích.

Em có thấy...những bông hoa tinh nghịch
Vờ vô tình vướng nhẹ gót chân ai...
Cánh mỏng manh, gió trải khắp đường dài
Thêm chút nắng chan hòa ngày tháng Sáu.

Em đã về cho nỗi buồn nương náu
Mùa Hạ nào...hoa nhỏ máu biệt ly
Vấn vương lòng như những kẻ tình si...
Mắt đau đáu nhìn về phương trời thẳm.

Tháng Sáu ơi ! Đường vẫn xa ngàn dặm
Gởi chút tình trăn trở lẫn yêu thương
Nhặt cánh hoa rơi...ép vội vào lòng
Cho nỗi nhớ đong đầy chiều nắng nhạt.

Em bâng khuâng...tìm cơn mưa bất chợt
Hạt nghiêng nghiêng đan sợi nhớ, sợi sầu
Nếu vô tình có chạm nhẹ nỗi đau
Vẫn giản đơn...em ngoan hiền tháng Sáu.

Lê Thị Ngọc Yến - K8



Thứ Năm, 10 tháng 6, 2021

THƯƠNG CA MÙA HẠ

 

Xuân đã vừa sang nắng Hạ về
Khí trời oi bức nóng hun cao
Hàng cây đứng lặng trơ thân lá
Như đợi gió về nỗi khát khao.

Nhớ mùa Hạ trước sân trường cũ
Nhớ thuở học trò những vần thơ
Phượng rơi cánh mỏng vào trang giấy
Xao xuyến hồn ta tuổi dại khờ.

Quê hương chinh chiến thời ly loạn
Nên bỏ Hạ vàng bỏ rong chơi
Nổi trôi vận nước theo thời cuộc
Tình ta từ đó biệt đôi nơi.

Riêng anh vẫn giữ khung trời Hạ
Cho dù ta mãi mãi chia xa
Gợi lòng nhớ lại ngày năm cũ
Hai đứa bên nhau nhuộm nắng vàng.

Nguyễn Minh Quân - K4

Thứ Ba, 8 tháng 6, 2021

QUÊ HƯƠNG VÀ TÌNH YÊU

 

Nại Hiên rồi đến Sơn Trà
Đường về An Hải còn xa không nàng?
Nhớ thương mấy dải cát vàng
Ngã nghiêng theo gió mấy hàng thùy dương

Thanh Khê - Hòa Khánh đôi đường
Mỹ Khê còn mãi vấn vương Sơn Trà
Dấu chân ngày ấy Tiên Sa
Nhớ nhau em có qua phà đón anh

Sông Hàn nước vẫn biếc xanh
Thương hoài em gái long lanh mắt huyền
Tóc dài gió lộng triền miên
Đêm đêm sao rụng xuống miền mộng mơ

Nhớ ai ai nhớ bây giờ
Phù sa trĩu nặng nước lờ đờ trôi
Nụ cười hoa nở bờ môi
Tương tư cá nước để rồi tìm nhau

Hội An muôn sắc đèn màu
Đêm rằm trăng sáng gió lay ánh vàng
Mỹ Sơn tháp cổ điêu tàn
Nghìn năm còn đó miên man điệu sầu

Bà Nà lạnh buốt đêm thâu
Suối Mơ còn nhớ mãi câu hẹn thề
Áo dài tay ngọc vân vê
Trăm năm hẹn ước đi về có nhau

Từ ngàn xưa đến ngàn sau
Tình yêu đẹp nhất một màu lung linh
Khi người yêu đến bên mình
Là đêm trăng sáng với tình ngất ngây ...

Nguyễn Tấn Lực - K6

Thứ Bảy, 5 tháng 6, 2021

TÌM MÙA HẠ CŨ


Tiếng ve sầu đâu đây rỉ rả 
Bản hòa âm chào hạ ngân vang 
Bồi hồi những muốn quá giang 
Về miền dỹ vãng nồng nàn hương mơ 

Con sóng nhớ lô xô bờ bãi 
Tóc mơ bay tuổi dại chừ đâu 
Trang lưu bút đã phai nhàu 
Áo tà nguyệt bạch nhuốm màu thời gian 

Mới hạ nào tay đan bẽn lẽn 
Cánh phượng hồng ước hẹn lứa đôi 
Mùa sau rồi sẽ chia phôi 
Tình đầu lặng lẽ lạc trôi dặm dài
 
Đến bao giờ nguôi ngoai thương nhớ 
Dấu yêu xưa cứ ngỡ hôm qua 
Vói tay níu chút ngọc ngà 
Gởi miền ký ức âm ba sóng lòng 

Liên Trinh (K21)

Thứ Sáu, 4 tháng 6, 2021

DÁNG XƯA

 

Thuở em mười bốn, mười lăm tuổi
Nhỏ nhít chưa từng ai ngẩn ngơ
Còn thiếu chút nghiêm nghiêm thiếu nữ
Còn chưa sóng biếc dợn đôi bờ

Em năm mười tám, năm mười chín
Ai thả sân trường dịch mộng mơ
Bỗng nhiên tóc húi toàn thi sĩ
Có kẻ khi không hoá dại khờ

Em buổi hai mươi, tròn hai mốt
Ai vẽ lên tường dấu chân ai
Bất chợt đau tim phần ba lớp
Còn lại dấu than rậm cuối bài

Bỏ lại năm sau, vào đại học
Người giạt chân mây, kẻ cuối trời
Còn lại tên em từng góc bụi
Phượng đỏ sân trường lả tả rơi

Tóc ngắn, bây giờ tóc trắng em
Hoàng hôn hiu hắt rụng bên thềm
Bao nhiêu thi sĩ về lớp cũ
Nhặt bóng ngày xưa vẽ dáng em

Huỳnh Văn Mười - K7