Anh gởi cả tình yêu trong thơ
Như nguồn đổ phù sa theo nước
Cửa sông Cái mùa trong mùa đục
Luôn ngọt ngào nồng mặn hòa tan
Đất quê anh có dòng Thu Bồn
Chảy trong anh có luồng máu ấm
Đời rộng biển chứa tình sâu đậm
Anh buông mình theo cửa Đại xa
Ba mươi năm giạt bến quê nhà
Làng xóm cũ lở dần đình miếu
Vẫn giữ lại ven bờ niên thiếu
Một thời xưa vườn tược xanh râm
Cuối đường lăn chạm đất phương Nam
Nóc đèo ải lộng trời mây trắng
Hồn tưa gió - lòng phơi hạn nắng
Chợt đầu mùa rớt hạt mưa thương
Ngùi nhớ cội nguồn khi tha hương
Sợi hòai niệm kéo tơ óng mượt
Thơm lòng kén chiếc nôi đất nước
Thơ nhả tình theo nhịp Xa quay.
Nguyễn Hữu Thụy - K3
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét