Thứ Sáu, 4 tháng 6, 2021

DÁNG XƯA

 

Thuở em mười bốn, mười lăm tuổi
Nhỏ nhít chưa từng ai ngẩn ngơ
Còn thiếu chút nghiêm nghiêm thiếu nữ
Còn chưa sóng biếc dợn đôi bờ

Em năm mười tám, năm mười chín
Ai thả sân trường dịch mộng mơ
Bỗng nhiên tóc húi toàn thi sĩ
Có kẻ khi không hoá dại khờ

Em buổi hai mươi, tròn hai mốt
Ai vẽ lên tường dấu chân ai
Bất chợt đau tim phần ba lớp
Còn lại dấu than rậm cuối bài

Bỏ lại năm sau, vào đại học
Người giạt chân mây, kẻ cuối trời
Còn lại tên em từng góc bụi
Phượng đỏ sân trường lả tả rơi

Tóc ngắn, bây giờ tóc trắng em
Hoàng hôn hiu hắt rụng bên thềm
Bao nhiêu thi sĩ về lớp cũ
Nhặt bóng ngày xưa vẽ dáng em

Huỳnh Văn Mười - K7

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét