Bâng khuâng gì em ơi!
Khi nghe tiếng ve cháy bừng lửa hạ
Yêu dấu ngày xưa trở thành xa lạ
Còn nhớ làm gì để tiếc nuối ngẩn ngơ
Hãy quên đi em ơi!
Ngày áo trắng em vấy đầy mực tím
Nước mắt nụ cười đã là kỷ niệm
Đừng để đêm dài trăn trở giấc du miên
Em của ngày xưa là đóa hoa hiền
Trên sân trường là nàng tiên áo trắng
Chợt buâng khuâng chợt buồn xa vắng
Thương ngọn gió chiều giận tà áo em bay
Từ nét chữ xinh ngà ngọc bàn tay
Em vẽ lên khung trời màu hoa sắc bướm
Nét kiêu sa trên bờ môi thắm đượm
Giờ biết đâu tìm giữa sương khói mông mênh ...
Nguyễn Tấn Lực - K6
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét