Thứ Ba, 6 tháng 4, 2021

CHIỀU KHÔNG LỜI

 

Chiều đi đâu bỏ cánh én lưng trời
Mây lạc bước gối đầu lên núi ngủ
Núi chợt thấy mình không lớn nổi
Nên mở lòng cho con suối đi hoang

Người về theo trăng bữa nọ đã tàn
Sao quên thắp treo hắt hiu đầu núi
Con sóng nhỏ thì thầm vỗ bờ cát
Nghe đời sông ray rức chảy qua lòng

Ngọn gió Lào vắt khô tuổi thơ tôi
Phơi nắng cháy trên ruộng đồng nức nẻ
Tiếng gọi đò bên sông xa vắng
Buổi chợ trưa mẹ gánh nắng đôi bờ

Chừ ta ngồi xếp bóng xế tàn phai
Nghe chua chát nổi đời cay khoé mắt
Nghe rời rã cái thân đau vô tội
Còn bao lâu đếm những bước chân chiều?

Đỗ Khương Bình - K16

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét