Thứ Ba, 27 tháng 4, 2021

ĐẤT ĐAI

 

Đất đai sở hữu toàn dân
Đến khi chôn xuống mới cần đào lên
Đất đai sổ đỏ đứng tên
Đến khi tro bụi gieo lên chỗ nằm

Rồi ra muôn sự cát lầm
Thấm sâu dưới mạch nước ngầm trôi xuôi
Hỏi ra tiêu tán cả rồi
Từ thằng chúa đất đến người dân oan

Mỗi nơi quản một thổ thần
Đất đai mọc cánh chia phần thịt xôi
Hết vương hết tướng hết thời
Chân không chấm đất đầu trồi lên bia

Đất lành buộc chặt đai kia
Tròng lên đầu cổ chia lìa tình nhau
Vì đâu và bởi vì đâu
Đất không yên dưới mồ sâu trải dài

Còn trong đất tấm thẻ bài
Vinh danh tên gọi mấy ai biết cùng
Hồn tiêu phách tán thất tung
Hương tàn đất lạnh thắp từng đớn đau.

Nguyễn Hữu Thụy - K3



Chủ Nhật, 25 tháng 4, 2021

VẪN MÃI LÀ Ý THƠ

 

Lá thư yêu nét chữ màu mực tím
Viết cho em len lén dưới hiên trường
Em còn giữ hay là quên đi mất
Sao bây giờ mình thấy vẫn còn thương

Thời áo trắng ngọc ngà còn nguyên đó
Như mặt trời hồng buổi sáng vừa lên
Ai cũng thế cũng biết mình rất rõ
Tình yêu đầu nào đâu dễ nguôi quên

Kỷ niệm xưa con đường mình chung bóng
Theo mây trời phiêu lãng đã vời xa
Vẫn còn đó tiếng cười đùa em đó
Và trong tôi ước hẹn vẫn chưa nhòa

Tuổi học trò mãi mãi là ý thơ
Rất ngọt ngào và nồng ấm không vơi
Dù xa lắm chẳng bao giờ nguôi nhớ
Dù mù sương đã phủ xuống hiên đời ...

Nguyễn Tấn Lực - k6



CON ĐÒ

 



Chủ Nhật, 18 tháng 4, 2021

THƯ GIÃN CUỐI TUẦN.

 

TÂN BÁ NHA- TỬ KỲ

    Cháu nhiều đời của Chung Tử Kỳ là Chung Chi Kỳ, có đôi tai cực thính về âm nhạc, một hôm Chung Chi Kỳ đến nhà Bá Đạo đàn hát, cần nhắc lại rằng Bá Đạo là cháu nhiều đời của Bá Nha, người có ngón đàn “thất huyền cầm” độc nhất vô nhị, khi ông chơi đàn, cá cũng phải ngoi lên mà nghe, ngựa cũng phải dừng ăn mà thưởng thức! Hậu duệ Bá Đạo thì lại khác, tổ phụ có ngón “thất huyền cầm” độc đáo, thì hắn cũng có ngón “hốt tiền cầm” hết sức độc chiêu…
    Sau vài tuần “ông già chống gậy”, Bá Đạo đem đàn ra gảy, vừa đàn Bá Đạo vừa nghĩ đến dự án sân Gôn, Chung Chi Kỳ khen:
- Tiếng đàn nghe vui tươi rôm rả như tiếng em út rót bia, tiếng đập khăn bộp bộp, tiếng cười khúc khích…trong nhà hàng, khách sạn, tiếng sột soạt lại quả, phần trăm…thật ly kỳ hấp dẫn!
    Bá Đạo phấn khích, tiếp tục lướt phím, lần này Bá Đạo vừa đàn vừa nghĩ đến mấy nhà công sản, mấy dự án lấn sông lấp biển, mấy dự án băm nát núi Chà Là, Chung Chi Kỳ lại khen:
- Tiếng đàn lúc hối hả, lúc bí ẩn như mấy nhà công sản bán không qua đấu giá, mấy dự án phá nát môi trường có sự bảo kê, lợi ích nhóm, có chống lưng cho vợ nhỏ, bồ nhí tự tung tự tác.
    Bá Đạo vỗ đùi cái đét:
- Đúng là tri kỷ của ta đây rồi, xong lại tiếp tục đàn, lần này vừa đàn, Bá Đạo vừa nghĩ đến đám cò đất tác oai tác quái, cấu kết với bọn lợi ích nhóm, tìm cách “đánh úp” dân tái định cư, bất ngờ làm nên trận đánh lớn, ký quyết định tăng giá nợ tiền đất lên gần chục lần, tạo điều kiện cho cò bay gãy cánh, nhóm lợi ích thâu tóm đất đai… Chung Chi Kỳ lại khen:
- Tiếng đàn nghe rầu rĩ, não nề, có lúc nỉ non ai oán như tiếng dân đen lo lắng, sợ mất đất vì không đủ tiền trả nợ, đau khổ bán đất bán nhà mong trả nợ cho xong, còn dư chút đỉnh chạy về quê mua đất rẻ kiếm chỗ cắm dùi… Đến đây Bá Đạo thả rơi đàn, quì xuống thưa:
- Đúng là đại tri kỷ, ta và huynh hãy kết tình bằng hữu!
    Sau đó, do đã có “thành tích” dính chấu nhiều vụ tiêu cực từ trước, có đứng chung bảng vàng với các võ lâm anh kiệt đã bị làm củi đốt lò, nhưng không hiểu sao Chung Chi Kỳ vẫn trụ vững, cho đến một ngày bỗng dưng rớt chức, làm củi khô chờ ngày vô lò nấu cao hốt cốt.
    Kể từ đó, Bá Đạo cũng đập bể luôn cây đàn, ngữa mặt lên trời, mà than rằng:
- Không còn tri kỷ, ta biết đàn cho ai nghe bây giờ?

Thường Đoàn – K9 (Tháng 4/2021)



Thứ Sáu, 16 tháng 4, 2021

CÕNG CHỮ LÊN NON

 



MƯA

 

Tiếng sấm chớp ì ầm
Nửa đêm như đánh thức
Sài Gòn trời oi bức
Đón những giọt mưa rơi.

Gió lay cành lả lơi
Cơn mưa dầy hối hả
Bần thần sao nhớ quá
Hiu hắt ánh đèn xa.

Bụi mưa giăng nhạt nhòa
Gác cao nằm thao thức
Lại xuôi miền ký ức
Tìm góc phố con đường.

Ngôi nhà nhỏ thân thương
Xóm nghèo thời thơ dại
Mưa gọi buồn tê tái
Tí tách từng giọt rơi.

Lặng lẽ đêm dần trôi
Loay hoay tìm giấc ngủ
Đếm bao nhiêu cho đủ
Sợi nhớ cứ vơi đầy!!!

Lê Thị Ngọc Yến - K8
Ngày 15/4/2021



Thứ Tư, 14 tháng 4, 2021

KHUYẾN HỌC

 

Sáng nay 13/04/2021, tại trường Hoàng Hoa Thám, đã diễn ra buổi Lễ tặng thưởng 10 phần quà cho 10 học sinh giỏi, hoàn cảnh khó khăn nhưng đã nỗ lực vươn lên trong học tập.
Mười phần quà nói trên do chị Trần Thị Cẩm Khuê  CHS khóa 14 trao tặng.
Chủ trì buổi lễ có thầy Phạm Tấn Ngọc Thụy hiệu trưởng trường HHT; thầy Nguyễn Bách chi hội khuyến học trường HHT; anh Trần Văn Điểu đại diện Quỹ khuyến học CHS ĐG-HHT; anh Kiều Xuân Bình đại diện khóa 14 ĐG-HHT.
Trân trọng tấm lòng vàng của chị Cẩm Khuê. Chúc các em nỗ lực hơn nữa và tiến xa hơn trên con đường học vấn.

Chủ Nhật, 11 tháng 4, 2021

HOÀI VỌNG

 

Ngồi nhìn nắng dắt nhau về qua núi
Bước chân ai đang giẫm nát chiều tàn
Gió đi về mang hương thơm đồng nội
Chiều lung linh theo sợi khói cỏ vàng.

Người đi rồi bỏ chiều vắng hoàng hôn
Bước qua sông thuở đôi má chưa hồng
Lòng mây trắng hương rừng gió núi
Chiều của ngày đêm cũng lại mang đi.

Lúa đồng xanh đã qua thời con gái
Giọng nỉ non con quất gọi bạn tình
Loài thú hoang giấu mình trong bóng tối
Ta lại về tìm ngày tháng yêu thương.

Đỗ Khương Bình - K16




Thứ Tư, 7 tháng 4, 2021

PHIÊN KHÚC MÙA HÈ

 

Bâng khuâng gì em ơi!
Khi nghe tiếng ve cháy bừng lửa hạ
Yêu dấu ngày xưa trở thành xa lạ
Còn nhớ làm gì để tiếc nuối ngẩn ngơ

Hãy quên đi em ơi!
Ngày áo trắng em vấy đầy mực tím
Nước mắt nụ cười đã là kỷ niệm
Đừng để đêm dài trăn trở giấc du miên

Em của ngày xưa là đóa hoa hiền
Trên sân trường là nàng tiên áo trắng
Chợt buâng khuâng chợt buồn xa vắng
Thương ngọn gió chiều giận tà áo em bay

Từ nét chữ xinh ngà ngọc bàn tay
Em vẽ lên khung trời màu hoa sắc bướm
Nét kiêu sa trên bờ môi thắm đượm
Giờ biết đâu tìm giữa sương khói mông mênh ...

Nguyễn Tấn Lực - K6

Thứ Ba, 6 tháng 4, 2021

CHIỀU KHÔNG LỜI

 

Chiều đi đâu bỏ cánh én lưng trời
Mây lạc bước gối đầu lên núi ngủ
Núi chợt thấy mình không lớn nổi
Nên mở lòng cho con suối đi hoang

Người về theo trăng bữa nọ đã tàn
Sao quên thắp treo hắt hiu đầu núi
Con sóng nhỏ thì thầm vỗ bờ cát
Nghe đời sông ray rức chảy qua lòng

Ngọn gió Lào vắt khô tuổi thơ tôi
Phơi nắng cháy trên ruộng đồng nức nẻ
Tiếng gọi đò bên sông xa vắng
Buổi chợ trưa mẹ gánh nắng đôi bờ

Chừ ta ngồi xếp bóng xế tàn phai
Nghe chua chát nổi đời cay khoé mắt
Nghe rời rã cái thân đau vô tội
Còn bao lâu đếm những bước chân chiều?

Đỗ Khương Bình - K16

Thứ Hai, 5 tháng 4, 2021

TƯỞNG NHỚ

 

Vẫn giữ trong lòng bao vấn vương
Một thời trai trẻ một ngôi trường
Một bóng hình ai vàng tóc xõa
Long lanh đôi mắt ánh sầu vương

Nỗi nhớ vô vàn là sắc hương
Hoa tràm toả rắc những con đường
Ánh trăng vàng lánh sau cành lá
Từng bước chân êm dạ khúc hường

Vẫn giữ trong đời bao nhớ thương
Êm đềm giọng nói thủa yêu đương
Còn có bao giờ em tưởng nhớ
Từng có bao nhiêu giọt lệ buồn?

Một đời anh vẫn nhớ và thương
Một thời con gái với ngôi trường
Tất cả bây gìơ là hoài niệm
Mãi hướng về em chỉ một phương!

Đoàn Xuân Hiển K2

Thứ Bảy, 3 tháng 4, 2021

THƯ GIÃN CUỐI TUẦN

 

NÂNG BI @.COM

Nâng Bi là hậu duệ mấy mươi đời của nịnh thần Bá Bỉ, tên gọi khác của Nâng Bi là Nghiễn Anh Nịnh, cũng cần nói sơ qua về cụ tổ Bá Bỉ của Nâng Bi đôi chút…
Bá Bỉ là con của Bá Khích Uyển, thời Xuân Thu Chiến Quốc, Uyển là danh thần của nước Sở, khi Ngô đánh Sở thì gia tộc họ Bá này gặp đại nạn, lúc ấy chỉ có mỗi Bá Bỉ là trốn thoát được sang nước Ngô, nương nhờ vào sự bảo kê của Ngũ Tử Tư. Thời gian sau, Ngũ Tử Tư tiến cử Bá Bỉ cho vua Ngô là Hạp Lư, Hạp Lư cho Bá Bỉ giữ chức Đại Phu cùng với Ngũ Tử Tư lo bàn việc nước….
Lại nói Nâng Bi sau này cũng chẳng khác gì cụ tổ Bá Bỉ , bởi cùng di truyền cái gien “nịnh”, nên miệng lưỡi rất giảo hoạt! đặc biệt, tài xu nịnh của Nâng Bi cao hơn cụ tổ một bậc, ở vào tầm vĩ mô hơn, gọi là NÂNG BI @.COM.
Nâng Bi dùng cái lưỡi, phối hợp nhịp nhàng với hai cái đầu gối, thế là con đường quan lộ cứ hanh thông, tuần tự nhi tiến, cứ thế đi lên rồi ngồi chễm chệ vào hội đồng bô lão triều đình. Ngày xưa Cụ tổ Bá Bỉ thì nịnh bợ và sống dựa hơi vào Ngũ Tử Tư để tiến thân, cũng học theo sách đó, sau này Nâng Bi cũng ra sức nịnh bợ Ngũ Quanh Năm để hy vọng ngài Ngũ Quanh Năm để mắt tới, mà ưu ái cho cái ghế có giá…nào đó để ngồi, cũng cần nhắc lại là đất nước Nâng Bi đang sống và phục vụ, cống hiến là đất nước hạnh phúc, ngạo nghễ, rừng vàng biển bạc, quan lại trong sạch, sáng trưng như pha lê, không hề biết tham nhũng là cái gì, vòi vĩnh và nhũng nhiễu không có trong từ điển, cho nên “cái ghế có giá” ở đây là cái ghế có giá trị về mặt tinh thần, chứ không phải cái ghế có giá là bao nhiêu…lạng! xin quái vị chớ hồ đồ nghĩ bậy.
Theo Tuân Tử thì… “Người chê ta mà chê phải là thầy ta, người khen ta mà khen phải là bạn ta, những kẻ vuốt ve, nịnh bợ ta chính là kẻ thù của ta”! Căn cứ sách Tuân Tử để lại làm chuẩn mực, e rằng Nâng Bi lần này có lời nịnh…xét một cách biện chứng là… “khó đỡ”! Rút kinh nghiệm từ cụ tổ Ngũ Tử Tư, Ngũ Quanh Năm chắc chắn phải “xét lại”, xem nó nịnh mình với ý đồ chi đây? Có vô tư trong sáng, hay nâng đỡ không trong sáng? Chắc chắn Ngũ Quanh Năm phải nghĩ ngay đến chuyện ngày xưa, cụ tổ của nó Bá Bỉ nịnh bợ Cụ tổ của mình Ngũ Tử Tư, được cụ tổ của mình nâng đỡ trong sáng, làm nên sự nghiệp lớn, được vua Hạp Lư trọng dụng, xem như công thần! Đạt được mục đích rồi, Bá Bỉ quay ra hãm hại kẻ cưu mang mình là cụ tổ Ngũ Tử Tư, vu cho ông tội phản quốc để rồi vua Phù Sai ép cụ phải qui tiên.
Ngũ Quanh Năm thầm nghĩ…xưa rồi Diễm, tao già rồi, lại là người có kinh nghiệm “nói lộn”…còn lâu Diễm nhé, tao già yếu đến độ đi đứng còn không vững, đầu óc…lẫn, khi nhớ khi quên, mà Diễm bảo ta hiên ngang như Từ Hải, hai vai gánh 4 thùng cả nước lẫn đất được à? ta đã từng nhắc nhớ không được tạo điều kiện đưa kẻ xu nịnh vào guồng máy quan lại rồi kia mà, sao để lọt thằng Bi này vào đây? mà thôi…kệ! Cũng như ta đã từng giáo huấn kẻ dưới quyền không nên tham quyền cố vị…vậy mà…
Suy nghĩ đến đây, Ngũ Quanh Năm quên mất là nãy giờ mình đang nghĩ về chuyện gì, người bắt đầu mệt phải nhờ người dìu vào hậu cung để… ngủ.

Thường Đoàn – K9 (Viết đúng ngày nói dối 1 tháng 4)