Thứ Năm, 23 tháng 7, 2020

TỰ BẠCH


Mẹ đặt tên ta từ thuở lọt lòng
Ông vua cuối cùng chín năm thóai vị *
Đánh dấu một thời không còn kỵ húy
Tên kẻ dân thường vẫn biết mộng mơ

Ngấm lời mẹ ru đầm ấm câu thơ
Bên triền dâu xanh nương khoai rẫy bắp
Ta đã lớn lên mỡ màu như đất
Dọc tuyến sông Thu nhiều lở hơn bồi

Bão lụt năm Thìn**lại cuốn ta trôi
Cả tuổi ấu thơ về miền nước lợ
Đứt đoạn câu hò giữa lòng phố chợ
Đêm gối tay nằm thương nhớ mông lung

Đêm gối tay nằm nước mắt rưng rưng
Dỗ giấc mơ xanh dưới tầm đại pháo
Cam phận mồ côi gót chân thôi đỏ
Theo ngọn sóng đời tràn về phương Nam

Phương Nam - phương Nam đi biệt tăm
Thân ngựa thồ nỗi buồn chiến bại
Gió hồi hương tắt ngang đèo ải
Nhớ tên làng đặt thành tên con

Phương Nam - phương Nam trời xanh hơn
Kẻ lưu lạc tạm yên chiếu trọ
Khách thập phương thấm mùi vọng cổ
Men rượu bừng bừng khúc tán ca

Biết ai còn đợi kẻ đi xa
Ba mươi năm biệt mù gốc gác
Vẫn giữ tiếng quê nghe mộc mạc
Như chưa từng đổi họ thay tên

Chút danh hờ khoác áo thơ lên
Xót đắng tình xưa cùng bạn hữu
Chuyện văn chương ngùi ngùi tâm sự
Tự rước vào thân cục nợ đời

Cũng đành ôm giấc mộng lỡ thời
Ở với dân thường không chức tước
Lẫn giữa đắng cay và hạnh phúc
Ai người chơi được rủ nhau chơi .

Nguyễn Hữu Thụy - K3
*Hoàng tử Vĩnh Thụy - vua Bảo Đại tuyên bố thoái vị năm 1945 .
**Lụt năm Thìn 1964 ở Quảng Nam.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét