Thứ Sáu, 24 tháng 7, 2020

RU MÌNH THEO KÝ ỨC


Ta thầm lặng ru mình theo ký ức
Kỷ niệm ngày xưa theo đó quay về
Thuở cơ cực cuối chiều đi nhặt củi
Mót lúa đồng sót lại giữa nương quê
Ta gặp em ngày nước nhà hết giặc
Người con gái dịu hiền mộc mạc vô tư
Mới biết thôi mà sao ta lóng ngóng
Đôi tay trần cứ như thể là…dư
Rồi từ đó tim ta luôn rạo rực
Đó là gì cắt nghĩa mãi không ra
Khi xa nhau là nghe lòng bức rức
Rằng hồn ta như thể đã thăng hoa
Ta ru mình trong ký ức thương yêu
Con đò ngang mỗi ngày bao lượt khách
Chở cả tình yêu thử thách đong đầy
Qua phong trần qua nắng gió trời mây
Rồi từ đó ta yêu em mãi mãi
Như gió vờn hoa nhè nhẹ bên thềm
Ta lại ru mình theo ký ức xa xăm
Mặc ngàn năm núi quyện với mây mềm.

MAI MỘNG TƯỞNG - K6

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét