Thứ Hai, 22 tháng 6, 2020

CÒN ĐÂY NỖI NHỚ...


Đến rồi đi đã bao mùa Hạ
Tóc bây chừ chớm ngả màu sương
Vẫn còn lưu luyến vấn vương
Vẫn còn nhớ mãi ngôi trường mến yêu.

Râm ran tiếng ve kêu não nuột
Giữ cho mình một chút niềm riêng
Nhớ tà áo trắng trinh nguyên
Tay ôm cặp, nón che nghiêng hững hờ.

Con đường chiều ai chờ ai đợi
Bước ngập ngừng sợ lối đi qua
Tự nhiên...lén nhìn người ta
Ngu ngơ, e ngại...đường xa thêm dài.

Tuổi học trò thơ ngây là thế...!
Nắng nhẹ nhàng vuốt nhẹ bờ vai
Hè về lưu bút trao tay
Còn đây kỷ niệm...đong đầy yêu thương.

Vòng tay nối...tình trường nghĩa bạn
Ơn Thầy Cô khắc tận đáy lòng
Đông Giang(HHT) là ngôi nhà chung
Cách xa ngàn dặm...chỉ mong...quay về !!!

Lê Thị Ngọc Yến - K8
Ngày 21/6/2020.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét