CHỨA CHAN ÂN TÌNH
Phải chăng
Sắp đặt do trời
Nên chi
Ta đến cuối đời quen em
Vần thơ
Lặng lẽ xuyên đêm
Ru em trọn giấc
Dịu êm
Say nồng
Xin trời
Đừng thổi gió đông
Cho nàng ấm áp
Mà trông thơ tình
Ta đâu lẻ bóng một mình
Trong tim đã có
Bóng hình em yêu
Bên nhau
Sớm sớm
Chiều chiều
Ta từng chia sẻ
Bao điều gian nan
Mai nầy
Ta có đi hoang
Không quên kỷ niệm
Chứa chan ân tình
GỌI SÓNG XÔ BỜ
Đêm biển lặng
Thuyền buông câu giăng lưới
Gió thì thầm
Chờ đợi bóng trăng xa
Bạn thuyền vui
Chúc nhau ly rượu đắng
Rồi ngọt ngào luyến láy
Khúc dân ca
Ai lặng lẽ
Thầm thương bờ cát trắng
Khao khát tình
Đắm đuối
Thuở hồng hoang
Khi biển lặng
Chỉ lăn tăn mặt nước
Chưa kịp xô bờ
Sóng đã nhanh tan
Và bờ cát
Cũng muôn năm thèm khát
Sóng biển vỗ về
Mơn trớn vuốt ve
Chỉ có gió
Mới không ngừng chứng giám
Sóng dập dềnh bờ bãi
Gióng tai nghe
Và như thế
Dẫu ngàn năm sóng vỗ
Bờ vẹn nguyên chung thủy ngóng trông thôi
Mùa dông tố
Sóng bạc đầu thương nhớ
Bạn thuyền buồn
Nhấp rượu chẳng mềm môi.
MAI MỘNG TƯỞNG - K6
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét