Thứ Bảy, 30 tháng 11, 2019

NẮM ĐẤT QUÊ NHÀ


Chặng bay dài hơn ngàn cây số
Một phần bốn trăm chuyến Apollo
Họ mang về nhiều phiến đá thô
Con chỉ mỗi nắm tay đất nhỏ

Trong đất khô ẩn đôi hạt cỏ
Rồi ngày sau đất trổ mầm xanh
Nắm đất thôi có đủ dỗ dành?
Nỗi ước ao chân về lối nhỏ

Những bước chân ngày xưa vào ngõ
Rất thân quen giờ cách muôn trùng
Đời mẹ dài đâu sánh bách tùng
Niềm hoài hương cũng đành buông bỏ

Con xin được làm phần việc nhỏ
Đất làng xưa rải chỗ mẹ nằm
Cầu mong mẹ yên lòng sưởi ấm
Đất quê cha hòa trộn hương tro...

Đoàn Quân - K2


Thứ Sáu, 29 tháng 11, 2019

VÔ ĐỀ


RU EM rồi CÕNG EM này
Đó là câu chuyện trời bày nhân gian
Tình yêu cũng lắm trái ngang
Cũng nhiều cung bậc như đàn so dây
Trót yêu nước mắt đong đầy
Trót thương nên phải mong ngày chờ đêm
Từ khi ta biết yêu em
Là khi ta có được thêm nụ cười
Cho ta được ngắm hoa tươi
Cho em được sống bên người mình yêu
Nợ em ta nợ cũng nhiều
Để ta cõng trọn em yêu vào đời
Dẫu gian nan cũng rong chơi
Thong dong tấc dạ một đời được YÊU.

Nguyễn Văn Cầu - K3

Thứ Năm, 28 tháng 11, 2019

MƠ NGÀY


Sáng nay mơ thấy nắng vàng
Lấp ló ngoài ngõ muốn vào nhà chơi
Ô hay tuyết vẫn còn rơi
Thương sao lại muốn vào chơi bây giờ
Trong nhà lạnh lắm nắng ơi
Trẻ con đi hết, già thời ngồi trông
Mong sao tuyết tạnh mây trong
Nắng còn sưởi ấm trần gian mong chờ
Hôm nay nắng ghé nhà chơi
Chẳng có gì hết mời xơi nụ cười.

Nguyễn Sỹ Tâm - K8

Thứ Ba, 26 tháng 11, 2019

KỶ VẬT


Nâng niu đôi món đồ xưa
Tuổi đời cũng đã có thừa trăm năm
Theo dòng lịch sử thăng trầm
Cố nhân từng trải động tâm ngậm ngùi...

Tìm đâu thấy phách, trống, dùi
Chầu văn, hát xẩm ngọt bùi lời ca
Cái âu trầu thủa mình, ta
Giờ đôi cánh phượng bay xa mất rồi

Chiếc sập ngày ấy bà ngồi
Quì bên lòng dạ bồi hồi nhớ thương
Nhìn lên làn khói bát hương
Nghẹn ngào thấy nhện đang vương tơ chiều

Sắc phong mực xạ vải điều
Ống trúc, tráp đựng... gợi nhiều nghĩ suy
Một thời chức sắc quyền uy
Một thời gian khổ an nguy khốn cùng

Cháu con ngước ngọn bách tùng
Tay nâng kỷ vật ngượng ngùng thâm tâm...

Đoàn Quân - K2



Thứ Hai, 25 tháng 11, 2019

HƯƠNG TRÀ


Nhốt chút hương trà pha ấm vị*
Quét nhành lá chướng nhóm từ bi
Đông đà trở tiết đêm se tự
Bạn, tôi thong thả cõi hằng ni

Sương tàn nguyệt lặn lững hồn si
Nhặt ánh trăng triền trải thiên di
Bên cầu hổ phách tô hoa liễu
Xa rừng thánh thót vẽ tà huy

Nhấp chút men nồng soi nắng vợi
Thương thuyền neo bến đợi người đi
Nhớ áo hoa làn ai giấu vội
Một vành môi thắm vội vàng chi ???

Ngô Thị Nhân (Chs ĐG)
*trùng thơ ai thì thông cảm cho tg


DUI LẮM QUOẢNG NÔM


Chừ Quoảng Nôm mình dui lắm mi quơi
Dề moà cua…tau không núa lố
Ời, dui lắm…chẻng khoác chi trúng số
Bởi quê mình đoang phơi phới đi lên
Nhiều chiện dui chẻng ai biết đẹt tên
Nhưng quóa đõa cười rung rinh cỏa rún
Mấy đứa nhỏ ưng khe hồm reng sún
Te tét cừ chơi dí bét tới hàng hôn
Quoảng Nôm mình sinh hồ kiệt tinh khôn
Nên Boà Mẹ Diệt Nôm anh hùng nhiều số một
Không phải dì quê nên tau núa tốt
Chiện rành rành lịch sử thiệt đó mi
Công lô tiền nhân hậu thế khét ghi
Liệt sỹ thương binh mình moang ơn sâu nghĩa nẹng
Nghĩ đến nghĩa tình sô tau nghe nghèn nghẹn
Bởi quê mình chuyện đó quóa lung linh
Giẹc ngày xưa chừ nhéc lại còn kinh
Nay quà bình chớ quên thời gioan khổ
Kẻo boà con lại quở méng mi nờ
Người Quoảng Nôm được cua loà hay cãi
Bình thường thôi…cãi đúng, sợ chi ai?
Boản chất thiệt thòa ghét ngừ giỏa dối
Chẻng bô che những thúa lọc lừa
Tau núa ít đợi mi dề núa tiếp
Như con sông có hai bờ nối nhịp
Chiện quê mình dui hết biết mi quơi
Đừng hứa lều…roáng sắp xếp dề chơi
Không khách số tau đãi mi tới bến
Rượu ngộ ngon mi phải uống thiệt tình!

Mai Mộng Tưởng - K6

DU CA 2



Anh trở lại Bình Yên chiều mưa gọi
Tiếng ân cần xào xạc của ngàn cây
Lời của gió nhắn nhủ gọi chân mây
Rơi lạc lõng trong anh đầy nỗi nhớ

Ngày xa vắng chân du ca lặng lẽ
Trông chiều vời dưới mái hiên mưa
Anh cố thả những dòng khói thuốc mỏng
Đợi âm u rệu rã giữa đất trời

Ờ! Sông nước thuyền về neo quạnh quẽ
Treo thời gian trên cánh gió về ngàn
Em mãi để ngàn năm tình lơ lửng
Trôi lạc loài trong đáy mắt yêu thương.

Đỗ Khương Bình - K16

NẮNG THÁNG MƯỜI MỘT.



Cà phê sớm có một mình,
Ngoài hiên nắng rọi vô tình lắm thay
Nắng đi hoang mấy hôm rày
Sáng nay về lại đắng cay nhiều lời.

Ô kìa Thu đã rong chơi
Mùa Đông đổ nắng xuống đời nhân gian
Chút riêng trăn trở, bàng hoàng
Thu còn sót lại lá vàng vẫn rơi.

Lửng lơ trong nắng giữa trời
Đôi ba chiếc lá chưa rơi, trên cành
Hay còn mơ tưởng ngày xanh
Có hoa nắng sớm trong lành ban mai.

Mùa Đông ngày ngắn đêm dài
Tháng Mười Một nắng đã phai đi nhiều
Em còn chôn chặt niềm yêu
Vì đời mình vẫn lắm điều yêu thương.

Nắng mai trải thảm con đường
Chút riêng ngoài ngõ...vô thường đó em.
Vô tình...vạt nắng trước thềm
Gợi trong ta nhớ ngọt mềm môi thơm.

Phạm Lợi - K8

BÉ CÁI NHẦM



Có người hỏi - chú! chú Chương?
Dạ không! Chú Thụy vừa chường mặt ra
Chú Chương đây đó ta bà
Chú Thụy chỉ ở xó nhà lui cui

Chú kia họa pháp vẽ vời
Chú đây hạ bút gà bươi phân chuồng
Chú Chương thơ phú : thiên Chương
Chú Thụy mê ngủ trên giường : Thụy du

Tuy nhiên hai chú giống Cù
Bạc râu dài tóc lù xù Quảng Nam
Công danh chi đó chẳng ham
Buồn tình nổi hứng thích mần thơ chơi

Nhìn chung như rứa đủ rồi
Chú dông Thủ Đức, chú ngơi Bảy Hiền
Mỗi người một cõi như nhiên
Cà phê tan chuyện về riêng mỗi nhà

Tuổi so không trẻ không già
Dễ thương dễ ghét - vẫn là khó xơi .

Nguyễn Hữu Thụy - K3 (Sg 11.2019)


THÁNG CHẠP


Tháng Chạp về câu thơ chơi trốn kiếm
Ú òa tôi thảng thốt với mưa phùn
Mùa đông bắc bờ tre oằn oải gió
Lá khô bay nghiêng ngợp cả chiều đông

Tháng Chạp về em ngồi đan áo mới
Luồn tháng năm theo sợi chỉ tươi màu
Nghe hơi ấm khẽ luồn trong rét mướt
Xuân luồn trong hoa cải thắp vàng au

Tháng Chạp về mẹ đò ngang lịu địu
Chợ nhà quê thơm củ kiệu, củ hành
Nắng mỏng quá đến se lòng nia, trặc
Hiu hiu chờ nà nuột bánh chưng xanh

Tháng Chạp về hỏi ai còn bươn bả
Chuyến tàu xe duyên hải phía quê chờ
Cơm áo đã khập khềnh thân lữ trú
Một xuân tròn quê kiểng hóa cơn mơ

Tháng Chạp về thắp lên vòm hương lửa
Chờ đêm sâu ủ ấm nhánh mai gầy
Để một sớm bừng lên tia vàng ấm
Cho thơ mình bắt được sắc hiên mai.

Nguyễn Đại Bường - K10

Thứ Bảy, 23 tháng 11, 2019

VỀ ĐÂU !!!


Về đâu có đẹp bằng quê nhà
Chín bận cầu dài ngắm sương pha
Áo hoa ai mặc chợ Hàn* phố
Đài thiên Ngũ *ngự gõ chuông tà
Thu về biển lặng trải triền Ô*
Đông đi mây vỗ lộng chân Trà*
Nguyệt cài lưới nặng bờ An Hải*
Trăng xưa khoan nhặt hát tình ca.

Ngô Thị Nhân - (Chs ĐG)


Thứ Sáu, 22 tháng 11, 2019

NÓI VỚI HOA HỒNG


Hoa hồng chúm chím
Kiêu sa
Như thân em…
Phận đàn bà đa đoan
Bao nhiêu lần
Hợp rồi tan
Gian truân số kiếp
Bẽ bàng chia ly
Tình tan kẻ ở
Người đi
Hoa hồng rủ cánh
So bì ai đây?
Ngày xưa hé nụ
Dang tay
Người thương kẻ nhớ
Đong đầy si mê
Em ơi nhớ lấy câu thề
Đừng quên hẹn ước
Mà tê tái lòng
Đôi câu nói với hoa hồng
Xem như một chút
Trải lòng cùng ai…

MAI MỘNG TƯỞNG - K6

DƯỚI MÁI NHÀ XƯA


Mẹ ơi con mới về làng
Bàn thờ Tiên tổ thắp nhang đốt trầm
Thành tâm bái lạy khấn thầm
Hiển linh chứng giám giáng lâm độ trì

Sinh thời các cụ vô vi
Khuất về nơi tịnh từ bi phúc phần
Khói lan các cụ đằng vân
Tàn tro con rắc mộ phần mẹ yêu...

Ngoài sân bóng đổ nắng chiều
Mủi lòng khi vẫn còn nhiều dấu xưa
Lổ loang tường dậu cau thưa
Âm dương ngói mái rêu chưa đổi màu

Tháng năm trôi chậm đời mau
Bốn lần ông cháu rốn nhau nơi này
Gian nhà cổ cửa lung lay
Cột xà mối mọt mắt cay nhói lòng...

Đoàn Quân - K2


Thứ Ba, 19 tháng 11, 2019

XÓM CŨ


Tôi trở về nghe hồn lắng đọng
Một chiều Thu man mác giọt buồn,
Nắng hanh hao chiếc lá nhẹ buông
Con đường mới... dâng niềm luyến nhớ.

Tôi trở về tìm thăm xóm nhỏ
Vẫn dạt dào nỗi nhớ diết da
Mái tranh xưa cuộc sống hiền hòa
Đã gắn bó... một thời khờ dại.

Khoảng trời mơ như đang sống lại...
Ở xóm nghèo, một lũ trẻ thơ
Những trò chơi lém lỉnh ngây ngô
Rồi bất chợt... vu vơ hờn giận.

Tôi về đây... tìm trong đám bạn
Có còn ai? Ở lại nơi này...!
Theo thời gian, tất cả đổi thay
Thôn xóm cũ bây giờ xa lạ.

Mấy mươi mùa... Thu về thay lá,
Xóm thân yêu còn lại vài người
Nghe trong lòng cũng rộn niềm vui
Tình hàng xóm... đậm trong tiềm thức.

Tôi trở về... xuôi dòng ký ức
Tuổi ngây thơ theo tháng ngày qua
Chừ sáu mươi, mình biết đã già
Lòng vương vấn... khi về xóm cũ.

Lê Thị Ngọc Yến - K8

VÀ NHƯ THẾ


Và như thế không cần suy tư nữa
Ta yêu nhau tha thiết đến trọn đời
Bao vướng bận đời thường đâu đáng kể
Phải không em, giọt nắng của tôi ơi?
Và như thế có nhau rồi trọn vẹn
Một tình yêu say đắm đến tuyệt vời
Những dỗi hờn, trách móc ấy…vì yêu
Đúng không em, dẫu chẳng nói nên lời?
Và như thế em không còn lặng khóc
Trong những đêm mưa lẻ bóng buồn tình
Đã có anh theo cùng em khắp lối
Ta vẫn bên nhau, cả lúc…một mình!
Và như thế buồn ơi chia tay nhé
Đêm vắng sao, trời chẳng phải cô đơn
Ngày có lạnh, nhưng em là giọt nắng
Sưởi lòng anh, có hạnh phúc nào hơn
Và như thế cuộc đời ơi đẹp lắm
Nắng ngợp trời và hoa ngát hương bay
Chim hót vui ngắm cánh diều no gió
Nâng tình yêu theo từng giọt men say!
Và như thế, tình yêu ơi…như thế
Mãi ngọt ngào hương dâng cả cho đời
Ta ngây ngất đắm chìm trong hạnh phúc
Chẳng cần ai kia cất tiếng gọi mời!

MAI MỘNG TƯỞNG - K6

Thứ Hai, 18 tháng 11, 2019

LÀ THƠ LÀ HOA VÀ NƯỚC MẮT


(10 năm ngày mất bạn hiền Đặng ngọc Khoa)

Rồi lại nghĩ cuối cùng ai cũng chết
Thật hiển nhiên nhưng vẫn cứ là buồn
Đời về chiều tím tái ánh hoàng hôn
Thương biết mấy người bạn hiền tới số

Mắt đã khép giữa đôi bờ xanh cỏ
Khoa ơi Khoa! Chuông gió gọi hồn rồi
Đêm trăng tròn hạ cánh vệt sao rơi
Một chấm nhỏ nhân sinh vừa lịm tắt

Sẽ là thơ là hoa và nước mắt
Tiễn đưa nhau đến cuối một đoạn đường
Giữa vô cùng trời đất lạnh mênh mông
Ngọn nến trắng lung linh màu xám khói

Một phút linh thiêng - ai người nhớ tới
Vội vã chi - xin dừng lại cúi đầu
Kể từ đây trong mãi mãi xa nhau
Câu chuyện thật ngậm ngùi trang cổ tích.

Nguyễn Hữu Thụy - k3



Thứ Năm, 14 tháng 11, 2019

NẮNG QUÁI !!!


(Miền trung quê hương tôi)

Nhặt tia nắng quái xếp thu tàn
Vắt làn gió giật ghẹo mùa sang
Đông đà qua ngõ se cội biếc
Sếu xanh lả cánh lẻ loi đàn
Gầm gào bấc bạc mưa ngọc nữ
Dịu dàng áo dạ tuyết tầm đan
Thác quẫy ao nghiêng tôm cá nhảy
Miền Trung hiu hắt nước dâng tràn

Ngô Thị Nhân (Chs ĐG)


Thứ Tư, 13 tháng 11, 2019

DU CA 1


Bến nước xưa anh về khua xao động
Trăng thượng tuần một mảnh giấu đầu non
Cánh chim khuya qua truông về quạnh quẽ
Nửa hồn đêm rót lệ dưới chân cầu

Sao vẫn thắp lung linh trên sóng nước
Núi soi mình tìm lại một đời son
Đêm ngửa mặt theo đời sông chảy mãi
Tháng năm nào còn lại của riêng em?

Bụi phấn trắng rớt xuống ngày lặng lẽ
Thời gian đi qua những mái đầu xanh
Chút bình yên giữ trong tay em nhé
Cánh mộng lành cho ngày tháng yêu thương

Đêm lửng gót dắt dìu qua truông vắng
Lá xôn xao hòa điệu tiếng côn trùng
Chân anh về khua rộn giữa lòng đêm
Qua truông vắng bước thấp cao khập khiễng.

Đỗ Khương Bình - K16

TÂM SỰ THÁNG MƯỜI MỘT


Tháng Mười Một, Thu qua trong lặng lẽ
Buổi đầu Đông vương vãi những lá vàng
Kiếp con người theo năm tháng ngổn ngang
Thay màu sắc, bay đi như chiếc lá.

Mùa Thu đến sau cơn mưa cuối Hạ
Bao nhiêu chiều đưa đón bước chân nhau
Những yêu thương không đến được ngàn sau
Tháng Mười Một lá rơi em tiếc nuối.

Lá mùa Đông phải chăng mùa Thu cuối
Để ngậm ngùi cho kẻ tiếc lá bay
Đêm hoang vu dài mấy cũng hết ngày
Bình minh lại, tuyết tan - Mùa Xuân đến.

Chuyện hợp tan như người sau cơn bệnh
Lá lìa cành, cây nhú lộc cuối mùa Đông.
Cuộc đời vui khi mùa mới - Xuân nồng
Có kỷ niệm lá vàng bay Tháng Mười Một.

Cơn gió thoảng, cho lá rơi đột ngột
Chút ngậm ngùi chốc lát sẽ mau phai
Đời cùng chung đi suốt đoạn đường dài
Là hạnh phúc bên nhau nhìn lá đổ.

Phạm Lợi - k8

Thứ Hai, 11 tháng 11, 2019

NHỚ AI


(Họa bài Tàn Thu của ĐK Bình)

Thu đi rồi, nhớ ai Đông ở lại
Miên man buồn trĩu nặng một dòng sông
Thu bồn ơi, ta đã nặng lòng
Thương quê mẹ những tháng năm nghiệt ngã

Con đò chiều chờ ai mà buồn bã
Cánh cò xưa nhớ ruộng lúa nương dâu
Người nhớ ai mà hát khúc liêu sầu
Trang sách cũ chôn sâu từng kỷ niệm

Quảng Nam ơi, thương quá mùa sim tím
Thương vườn dâu ngan ngát tận bãi bờ
Chú mục đồng lưng trâu tập làm thơ
Học đánh vần quờ ang quang hỏi quảng
Nờ am nam ôi vui quá... Quảng Nam
Sông Thu ơi mấy bận hẹn nhau rồi
Chưa về được NHỚ AI và AI NHỚ ...

Nguyễn Văn Cầu - K3

Thứ Bảy, 9 tháng 11, 2019

CON ĐÊ LÀNG ĐẶNG


Đôi lời mẹ kể chuyện xưa
Con về giữa nắng chói trưa đê làng
Bên dòng sông Đáy đò ngang
Bụi tre khóm trúc lá vàng níu chân

Bùi ngùi tưởng nhớ cố nhân
Cùng trâu từ sớm đồng gần, đồng xa
Mặt đê thuộc dấu chân bà
Chợ làng bánh đúc, bánh đa cháu chờ

Kĩu kịt nặng gánh thúng mơ
Tất tưởi năm tháng mẹ vờ nhẹ không
Ngày hè nóng, rét mùa đông
Hóng gió chiếu trải ngóng trông mùa vàng

Mưa nguồn nước cuộn làm tràn
Tiếng loa, tiếng mõ gọi làng hộ đê
Cái đói cái khổ cận kề...

Yêu quê mãi nhớ chuyện về đê xưa....

Đoàn Quân - K2

(Đê làng mẹ kể ngày xưa bây giờ mặt đê trải nhựa, đá kè xây cao trường thành một bên...)




NỖI NHỚ MÙA THU


Đừng buồn nữa em ơi !
Khi mùa thu về hàng cây trút lá
Những chiếc lá vàng bay trăm ngã
Anh sẽ về bên em ...

Giây phút thật êm đềm
Mình lại lang thang trên con đường vắng
Giữa thu vàng trời xanh mây trắng
Anh sẽ thì thầm hát khúc tình ca

Em dịu dàng như những đóa hoa
Hoa của đất trời cho đời thêm hương sắc
Nắng thu vàng long lanh màu mắt
Ru anh vào giấc ngủ thần tiên

Dòng suối trong xanh man mát dịu hiền
Hôn gót chân ngà của người ngọc nữ
Tất cả thế gian sẽ là quá khứ
Chỉ bên em là nắng mới tương lai

Ôi bờ mi ngút tận cong dài
Xao xuyến mùa thu nắng chiều hoang dại
Với tay dài sao trời anh hái
Về đong đầy trong mắt lung linh

Trời đất nầy là của riêng mình
Dù ngày vui qua đi không bao giờ trở lại
Tình khúc thu vàng sẽ là mãi mãi
Để mình bên nhau trên những con đường

Khi nắng chiều nhuộm bóng thùy dương
Khi bầu trời xanh phủ đầy mây trắng
Khi cuộc đời buồn như mùa đông lạnh vắng
Ta sẽ ấm lòng khi nhớ những mùa thu ...

Nguyễn Tấn Lực - K6



Thứ Ba, 5 tháng 11, 2019

NỢ EM


Đời còn nợ em công viên ghế đá
Riêng ta nợ em chén mắm cà ngày bão
**************************************

Còn nợ em chén mắm cơm ngày bão
Gạo lưng bồ trăng giáp hạt đêm mơ
Bát chè xanh thơm lựng gió trưa hè
Mướt hàng me đồng đất lá nương khô

Còn nợ em tiếng chim đồi gù bạn
Nụ hôn nào e ấp ngát hương cau
Tiếng còi tàu con phố bỗng nhẹ tênh
Quán thênh thang khách say miền lữ thứ

Còn nợ em vần thơ thơm sữa mẹ
Cá rô đồng ngào ngạt kẹp vồng tre
Lặng yên nghe tiếng trống vọng sóng ngàn
Buổi tan trường tím tròn Trâm dấu lặng

CÒN NỢ EM CHÉN MẮM CƠM NGÀY BÃO
GẠO LƯNG BỒ TRĂNG GIÁP HẠT ĐÊM MƠ

Ngô Thị Nhân (Chs ĐG)



GƯƠM LẠC GIỮA RỪNG HOA


Nhớ khi xưa Hoa lạc giữa rừng gươm
Thời vận đổi - thật vô cùng thấm ý
Các em là Hoa . Riêng nòi thi sĩ
Khúc dạo đầu là mài lại thanh gươm

Các em là Hoa náo động cả khu vườn
Chút son phấn cho nắng ngày dịu lại
Bao chinh chiến qua cuộc đời từng trải
Muộn xuân thì gươm lạc giữa rừng Hoa

Bén ngọt câu thơ - thanh gươm trừ tà
Không chém được những cành Hoa vô tội
Vận hết nội công khắc lên vách núi
Ấn chứng đời tình gươm sắc như thơ

Hoa để thơm danh thiên hạ được nhờ
Hoa có chủ đã người dang tay hứng
Chỉ thanh gươm hướng lên trời thẳng đứng
Chờ một ngày hợp bích... trổ trời ra
Các em là thơ các em là Hoa
Tùy cảm hứng gươm cùn còn phát sáng
Một lúc sa đà tâm hồn xao lãng
Vẫn nhủ lòng đâu thúc thủ
buông gươm

Nguyễn Hữu Thụy - K3

MƯA!


Phố lại buồn trời thả hạt mưa rơi
Chiều hờn dỗi ngủ quên trong mây xám
Chân ta về giã từ con sóng biển
Từng hạt mưa rơi ướt đẫm đất lành

Ai đã đem mây thả cuối chân ngày
Những giọt buồn rơi trong lòng phố vắng
Từng bước chân giẫm lên đời cát trắng
Chợt nhớ người chiều lại khóc u mê

Mây trời xa níu chi sợi tóc mềm
Mưa rót xuống đổ tràn đôi bờ mộng
Ngày cũng đi theo mây gió vô tình
Ta ôm trọn lòng chiều giọt mưa đầy nỗi nhớ.

Đỗ Khương Bình - K16


Chủ Nhật, 3 tháng 11, 2019

THÁNG MƯỜI MỘT.


(Kính tặng Thầy Cô & ACE)

Tạm biệt nhé, tháng Mười trong lặng lẽ
Chút nắng chiều còn sót lại ngoài hiên
Cây trút lá cho Đông về lần nữa
Chiếc trên cành còn mang nặng niềm riêng.

Trong nắng sớm chào em Tháng Mười Một
Chút dật dờ còn sót lại hôm qua
Ai chia tay nuối tiếc bàn tay ngà
Lại không nhớ Tháng Mười là dĩ vãng.

Tháng Mười Một trời nắng trong quang đãng
Lá ngại ngùng trên cành cũng khô mau
Đã đổi thay sắc thắm, nhiều màu
Con người cũng buồn vui như chiếc lá.

Vừa chớm Đông mà lòng nghe xa lạ
Có chút gì vừa vuột khỏi tầm tay
Như hôm qua và ngày của hôm nay
Khác tên gọi vì không chung ngày tháng.

Tháng Mười Một quanh yêu thương, bè bạn
Cảm ơn đời đãi ngộ tháng năm qua
Vẫn còn đây chút hơi thở chiều tà
Tháng Mười Một - Chào em Ngày Tháng Mới.

Phạm Lợi - K8

Thứ Bảy, 2 tháng 11, 2019

NHỚ TRƯỜNG XƯA


Bóng nắng chiều xuyên qua hàng phượng vĩ
Bụi phấn xưa còn phảng phất đâu đây
Áo học trò em cất làm kỷ niệm
Để bây chừ thương lắm mái trường xưa

Tóc đổi màu ,gốc phượng cũng già theo
Chỉ còn lại tình học trò trẻ mãi ....
Ngày ra trường những mong còn gặp lại
Bạn và tôi muôn ngã, một lối về

Ta trong ta còn lại mảnh tình quê
Vẫn còn đó Đông giang thời non trẻ
Nhớ lắm rồi, mai ta về bạn nhé
Đông giang chờ, cùng "hội ngộ cố tri" ...

Nguyễn Văn Cầu - K3



ĐƯỜNG LÀNG XƯA


Nhau chôn trên mảnh đất này
Rời xa từ thủa vòng tay nội bồng
Chân chưa kịp lấm đất đồng
Dọc ngang lòng vẫn vời trông quê nhà...

Nửa đời người chốn bôn ba
Thì thầm nguyện ước thân xa tình gần
Buồn vui trọn cuộc phù vân
Cuối đời vẫn đậm dấu chân đường làng...

Đoàn Quân - K2