BA ANH EM NHÀ HỌ TỪ
Ngày xưa ở nước Ngộ Quá có ba anh em nhà họ Từ, người anh cả là Từ Thức, tiếp đến là Từ Ngủ và người em út là Từ Chức. Cả ba anh em xuất thân là con nhà quan, mà cha đã là quan thì các con đương nhiên cũng là đội ngũ kế cận được sắp sẵn ghế làm quan, theo nguyên tắc ...con của lãnh đạo được làm lãnh đạo là hồng phúc của dân tộc, cho dù bản chất có du côn hay học hành lơ tơ mơ đi chăng nữa!
Từ Thức được bổ nhiệm làm quan một thời gian, nhưng bản chất rất văn nghệ, thích thơ văn hơn là chính trường, hơn nữa, chốn quan trường đầy rẫy tham nhũng, dối trá, bên ngoài thì họ gọi nhau cùng chí hướng, nhưng trong bụng thì dao găm, chất độc hóa học, chất phóng xạ...nhóm lợi ích này sẵn sàng diệt nhóm lợi ích khác bằng nhiều thủ đoạn để tranh giành quyền lợi. Từ Thức chán nản, bỏ bê chốn quan trường, thích giao du đây đó, thơ túi rượu bầu, vui cùng thiên nhiên cây cỏ, và thế là Từ Thức đã ngẫu nhiên cứu thoát nàng Giáng Hương, người vô tình làm gãy cành hoa mẫu đơn, bị mấy chú tiểu bất nhân ở một ngôi chùa kinh doanh tín ngưỡng bắt vạ.
Thế là từ đó, Từ Thức đem lòng thầm yêu trộm nhớ nàng Giáng Hương xinh đẹp, chàng quyết định từ quan lên đường tìm người trong mộng, chàng vừa đi vừa hát nhạc Phạm Duy...“ ngày xưa có gã từ quan, lên non tìm động hoa vàng nhớ nhau”... và như chúng ta đã biết, Từ Thức đã gặp nàng Giáng Hương ở động Thiên Thai, và họ đã hạnh phúc bên nhau.
Lại nói về Từ Ngủ, Ngủ có đặc tính rất dễ thương, đó là ngủ rất dễ, tất nhiên được hưởng đặc quyền đặc lợi là được làm thái tử Đảm, sẽ kế tục sự nghiệp làm quan, nhưng bản chất dễ bảo, dễ sai, cứ ngoan ngoãn gật đầu, ngủ gật khi họp hành... nhưng cứ thế tuần tự nhi tiến, lên chức đều đều đúng qui trình! Đang yên ổn làm quan, trên tinh thần tình hình tham nhũng ổn định, bỗng đâu một ngày Từ Ngủ mất tích bí ẩn, thì ra Từ Ngủ nhận được tin anh mình đang sống chốn bồng lai tiên cảnh, nơi có rất nhiều tiên nữ đẹp mê hồn, thế là quan Ngủ ta quyết tâm từ bỏ chốn hồng trần, cát bụi, dối lừa, vô cảm...tìm đường lên tiên, ở đó sẽ tha hồ... nâng đỡ không trong sáng các nàng, hoặc cùng các nàng trèo qua ô cửa thông hơi phòng trọ... vui ơi là vui!
Sẽ không công bằng lắm khi nói về hai người anh, mà không bàn về người em Từ Chức, tuy là em út nhưng hắn là kẻ gian hùng và lì lợm đệ nhất thiên hạ, không như hai anh mình, khi Từ Chức được cơ cấu vào một chức quan lãnh đạo chủ chốt, hắn sẵn tiền do đời bố hy sinh để lại, bỏ ra mua bằng, mua chức, hình thành nhóm lợi ích, tạo nên nhiều sân sau... mau chóng thăng quan, lập tức nắm ngay chức quan to như đại bác, khi đã có chức, có quyền trong tay, Từ Chức mau chóng thu hồi vốn... làm quan bự một thời gian, của cải ăn mười đời không hết, Chức tìm cách hạ cánh an toàn!
Nhưng, Từ Chức cũng bỏ đi đâu mất, người thạo tin quả quyết rằng Từ Chức cũng tìm đường lên tiên cảnh cùng với hai người anh để vui thú cõi tiên ở động Thiên Thai!
Lại nói về Động Thiên Thai, nơi ba anh em họ Từ đang sống, nơi đây cứ một ngày trôi qua, thời gian đó dưới hạ giới là một năm. Thấm thoát đã mấy năm, Nàng Giáng Hương lúc đầu dễ thương là thế, giờ đâm ra đua đòi ăn diện, Từ Thức chịu đời không thấu nên vợ chồng phát sinh mâu thuẩn, nàng phân bì với chị Hằng Nga bên cung Quảng Hàn rằng: bà ấy mỗi ngày diện một bộ áo dài đắt tiền, một năm vị chi 365 cái, thêm 1/4 cái nữa... Từ Thức can: đừng có bắt chước bà ấy mà tui... mạt! Nàng không thấy hậu quả của tính tiêu xài lãng phí của bả mà thằng Cuội suốt đời mặt quần lủng đít đó sao? Chán vợ, cộng thêm nhớ nhà, nhớ quê... Từ Thức rủ Từ Ngủ tìm cách về lại chốn xưa, mong thấy lại quê nhà.
Thế nhưng... cảnh cũ người xưa đâu còn nữa, hỏi thăm chẳng ai còn biết Từ Thức, Từ Ngủ là ai, các cụ già còn kể chuyện ngày xưa, xưa lắm có chàng Từ Thức... đi lạc vào động thiên thai, nhưng chuyện đó cách đây cả ngàn năm rồi!
Buồn quá, không thể trở lại cõi tiên được nữa, Từ Thức, Từ Ngủ, quyết định hoà nhập trở lại cộng đồng trần gian, do nhớ người đẹp Giáng Hương quá, Từ Thức trở nên lẩn thẩn, lúc nào cũng cho mình là đỉnh cao trí tuệ, nhưng nói năng lại lung tung xằng, kiểu như... bán vé số, bán trà đá có thu nhập... khủng, hay như chạy xe ôm , buôn chổi đót...thừa tiền xây biệt phủ, biệt điện, vân vân và mây mây! Còn Từ Ngủ trở lại chốn quan trường, tiếp tục sự nghiệp ngủ và gật và....bấm !
Riêng Từ Chức không hề nhớ nhà , nhớ quê, nhớ người thân... có lẽ do gene di truyền vô cảm! Từ Chức bám trụ vĩnh viễn chốn thiên thai, vì vậy mà chốn trần gian ở xứ Ngộ Quá này, không hề thấy....Từ Chức ở đâu cả!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét