NGỌN NẾN
Trời hết ngày thu mờ
Mưa mùa đang lẩn quẩn
Những sợi mưa mềm óng
Quất bầm trái tim đau
Em là nến trùng khơi
Giữa sóng tròn giông bão
Thân ta chừ quá mỏng
Hồn ta chừ mây bay
Ta đâu là giọt mưa
Thôi em đừng tìm bóng
Ta đâu là con gió
Để em tìm hình hài
Mai ta về phố nhỏ
Thả bước chân nhọc nhằn
Đợi em về thắp lại
Ngọn nến của ngày xưa
Đỗ Khương Bình – K16
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét