Thứ Tư, 3 tháng 10, 2018

SƠN TRÀ YÊU DẤU


Khi ăn những hạt lựu ốc bươu
Thương nhiều lắm canh riêu mẹ nấu
Nồi ốc sả các con nghiến ngấu
Thủa mẹ áo nâu bươn chải mỗi ngày

Sao có thể quên thời thơ ấu
Tíu tít đàn em chõ bánh mật nâu
Mùa hè nồi chè đậu chia nhau
Những ngày đông mắt cay khói bếp...

Lần quay về thăm lại chốn xưa
Như lạc lối đến nơi lạ lẫm
Không còn thấy bờ ao gốc sữa
Chỉ gặp quanh đây người bạn già nua

Phố xá thênh thang, nhà cao cửa rộng
Bỗng chạnh lòng con hẻm thủa nao
Dáng ai thân quen hằng ngày đi học
Người lánh đâu bóng để lại đây...

Dù chẳng là nơi chôn nhau cắt rốn
Tuổi thơ trôi qua đã chọn quê hương
Đời thăng trầm theo những bước đường
Nương bốn phương vẫn một quê đau đáu...

Đoàn Quân – K2

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét